"Trầm tiểu thư, rất xin lỗi đã đưa cô trực tiếp tới đây, bởi vì chúng tôi không tìm được người đại diện của cô, sau đó mới thăm dò được cô làm ở Hoàn Vũ..."
"Đúng! Tôi đã hết hạn hợp đồng với người đại diện, sau này cũng không tìm người đại diện mới, có chuyện gì sao?" Cô cười khéo léo, nói năng ưu nhã, lễ độ, lập tức chiếm cảm tình mọi người trong phòng.
"Chúng tôi muốn mời cô làm đại diện cho nhãn hàng trang sức Chaumet, ở đây sẽ có triển lãm trang sức, trong hai tuần nữa..." Đối phương thành khẩn nói.
"Chúng tôi đã tìm rất nhiều người mẫu, diễn viên, thậm chí đầu tư rất cao, nhưng không có ai giống như cô. Không thấy được khí chất của sắc đẹp, chúng tôi cảm thấy cô là người phù hợp với kim cương đỏ Chaumet nhất!"
Trầm Lăng Lăng suy nghĩ, bởi vì cô muốn nhân dịp này đi du lịch Hương Cảng miễn phí. Nhưng vừa nghĩ tới chuyến đi quay phim tại Thái Lan, lại bị Quan Hằng Trạch gây khó dễ, cô thấy chần chừ.
Vì vậy, cô lên tiếng nói: "Cảm ơn mọi người đã chọn tôi, tôi rất hân hạnh, nhưng trong hai tuần lễ quá dài, tôi rất khó xin nghỉ, tôi sợ sau khi quay lại sẽ không còn việc làm, mời mọi người nói với tổng giám đốc của tôi!" Cô muốn đem toàn bộ vấn đề cho tổng giám đốc.
Jacy vội giải thích: "Điểm này tôi không thể làm chủ, tôi sẽ đi trình đơn vắn tắt cho tổng giám đốc."
"Vậy mời anh nhanh lên một chút, nếu như Trầm tiểu thư không thể phối hợp, chúng tôi phải sớm chọn người khác." Người đại diện cho nhãn hàng trang sức yêu cầu.
Jacy đồng ý ngày mai đi họp sẽ lập tức báo cáo nhanh cho tổng giám đốc, hẳn là sẽ đồng ý.
Trên đường về nhà, Trầm Lăng Lăng suy nghĩ -- Quan Hằng Trạch có đồng ý hay không?
Không thể tưởng tượng được, trên hội nghị hôm sau, Quan Hằng Trạch liếc tờ trình vắn tắt một cái, không nói hai lời liền ký tên, cho phép cô nghỉ dài hạn. Điều đó khiến đại diện nhãn hàng mừng thầm rối rít.
Ngược lại, các nhân viên khác không thể xin nghỉ dài như vậy, Trầm Lăng Lăng là người đầu tiên phá lệ này, về sau nhân viên có được tùy ý xin nghỉ dài hạn?
Hơn nữa đây coi là "bán thời gian", Trầm Lăng Lăng không chỉ xin nghỉ vì có nghề phụ, trước kia cũng đi quay phim ở Thái Lan, mà lần này lại như vậy, vi phạm nghiêm trọng luật nhân viên không được làm việc "bán thời gian".
Trầm Lăng Lăng thật là có "đặc quyền" a!
Trợ lý Michael thấy phản ứng của mọi người, đem suy nghĩ ấy chuyển sang hướng khác --
"Tôi tin tưởng tổng giám đốc có dụng ý của mình, Trầm Lăng Lăng là một nhân vật của công chúng, cũng là người nổi tiếng, cô lại là nhân viên tài chính đứng đầu Hoàn Vũ, chúng ta có thể tuyên truyền với dân chúng, có gì không thể?"
Nghe theo lời của trợ lý tổng giám đốc, lập tức gật đầu ca ngợi tổng giám đốc thật nhanh nhạy, thế nhưng Quan Hằng Trạch lại không yên lòng, trong đầu anh đều là Trầm Lăng Lăng, nụ cười lộ lúm đồng tiền và dáng hình xinh đẹp của cô.
Mấy ngày nay Quan Hằng Trạch thấy rằng, Trầm Lăng Lăng không để ý hỏi anh, một cơ hội cũng không có. Anh hiểu được Lăng Lăng tình khí cứng rắn, nếu như anh mạnh bạo, nhất định cô nói đi là đi, trước kia anh uy hiếp cô, cô thật sự rời khỏi nhà họ Quan.
Anh chỉ có thể đợi, chờ đợi thời cơ tốt.
Hiện tại, cô lại có danh hiệu người đẹp tự nhiên nhất, làm cho mỗi ngày anh càng thêm hoang mang, lo lắng lúc nào đó cô sẽ bị người ta cướp đi mất.
Rốt cuộc anh đã nếm được mùi vị của sự chờ đợi, thật là gian khổ a!
Thấy triển lãm trang sức lần này thì anh cảm thấy đây là cơ hội tỏ tình với cô, anh nhất định phải nắm chặt.
Cho phép Lăng Lăng nghỉ, là bởi vì anh cũng tham gia triển lãm trang sức tại Hongkong, hơn nữa còn muốn đến đấu giá, mua kim cương đỏ cao cấp nhất tặng cho cô!