được tay cô giơ cao gác ở trên gối, thân thể cường tráng dán tại đường cong linh lung của cô. Lồng ngực bền chắc không ngực cọ sát bộ ngực đang run rẩy của cô, ác ý hẹp mông đụng chạm cô
"Ô........" Trước nay anh chưa bao giờ thô lỗ cùng dã man, ép Mặc Khải Tuyền nước mắt như mưa. Mặc dù lúc kích tình cô thường bị anh giày vò tới phát khóc, nhưng cũng chưa bao giờ không nói đạo lý liền giày xéo cô
Một thử chất lỏng ẩm ướt, mằn mặt chảy vào trong miệng anh. Người đàn ông bị cô làm cho tức giận cuối cùng cũng tỉnh táo lại, sắc mặt phức tạp nhìn cô chằm chằm
"Anh, anh xấu lắm!" Cô uất ức nhìn anh, cái miệng nhỏ nhắn dẹp xuống: "Đau quá.......mau đi ra!"
Anh không nói lời nào, dừng lại nhưng không có ý lui ra, tuấn nhan âm trầm giống như mới từ trong địa ngục đi ra. Rốt cuộc là như thế nào? Cô nháy lông mi thật dài, lại một chuỗi nước mắt rơi xuống.
Đưa tay giúp cô lau nước mắt, Cận Thừa cúi đầu xuống, dịu dàng hôn cô. Đầu lưỡi như lửa quấy rầy, thậm chí đem đầu lưỡi của cô đưa vào trong miệng mình, mặc sức tàn phá mút chặt không tha
"Ừ......." Cô cho tới bây giờ vẫn không kháng cự được sự dụ dỗ của anh, đầu óc mơ hồ, dần dần say đắm triền miên cùng anh. Tiếp nhận anh, bao dung anh, chặt chẽ cắn anh.
Không lâu sau, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc cùng với tiết tấu va chạm tràn ngập căn phòng
"A..........Cận.........." Cánh tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy sống lưng anh, trên da thịt trắng nõn nhuộm một mảng hồng nhạt, chân dài cân xứng quấn ở bên hông anh. Theo động tác giảo hoạt mà đong đưa. Tinh thần dao động, lửa nóng thiêu đốt, giọng nói mềm mại bởi vì động tình mà càng dễ nghe.
Bọn họ đang rất thân mật, nhưng cô không đoán ra cơn giận của anh, anh khó chịu, anh khó dây dưa.......Anh muốn kết quả như thế nào?
Thét chói tai ra tiếng, thân thể co quắp quấn lấy nhay, khó có thể chia lìa. Trong nội tam khẽ động, đột nhiên cảm thấy thương cảm, anh còn đường lui nhưng cô thì sớm đã không còn rồi.
Ôm chặt hông anh, nghiêng mặt vùi vào lồng ngực toàn mồ hôi của anh. Da thịt kề nhau như muốn lắng nghe tiếng lòng anh.
Cuộc hành trình chụp ảnh theo kế hoạch bị nhỡ, cô không có can đảm đi cũng không muốn đi. Học trưởng rất tốt nhưng hắn không họ Cận
Thời tiết dần nóng lên, bên ngoài ánh mặt trời sáng rực rỡ. Ngồi trong quán kem cách văn phòng luật sư Đông Phương không xa, Mặc Khải Tuyền không yên lòng nghịch kem trong cốc. Bàn bên cạnh ngồi chật nữ sinh, nhìn dáng dấp chắc là sinh viên mới tốt nghiệp không lâu. Trên con đường này, văn phòng luật sư rất nhiều, nhìn họ quần áo công sở cũng có thể biết đang làm nghề gì. Họ vừa ăn vừa trò chuyện. Bởi ngồi gần đó, Mặc Khải Tuyền nghe câu được câu không, chợt một cái tên khiến cô chú ý vô cùng
"Lúc 8 giờ hôm qua có nhìn thấy nữ chính diện mạo bình thường nhưng nam chính thì ngược lại, vô cùng đẹp trai lại có một chút vẻ trẻ con không?" Cô gái tóc ngắn xúc động nhớ lại
"Hắn sao đẹp trai bằng lão bản của chúng ta? Cận luật sư mới đẹp trai." Một người khác đeo mắt kính nói tiếp
"Đúng vậy, luật sư Cận đẹp trai, dáng người lại chuẩn. Tôi thích nhất nhìn hắn mặc âu phục màu xanh tro được may tay, cùng hắn nói chuyện cảm giác thật tốt" Cô gái tóc ngắn lập tức đồng ý
"Hắn vừa giản dị lại dễ gần, hôm nay tôi đem tài liệu vụ kiện quan trọng giao cho hắn, hắn còn nói tôi cực khổ, như vậy có làm thêm hai ba ngày nữa tôi cũng đồng ý" cô gái trẻ tuổi gật đầu liên tục
"Nghe nói thứ hai các ông chủ triệu tập một hội nghị quan trọng, lại có cơ hội có thể ngắm Luật sư Cận. Không uổng công tôi thầm mến hắn từ lúc học đại học. Cũng bởi vì nghe tên Cận Thừa mới chọn làm việc tại Đông Phương" Cô gái đeo kính động tình nói
"Cận tiên sinh sức khỏe thật tốt, không biết công phu trên giường............" Cuối cùng một cô gái là con lai vẻ mặt nóng lòng muốn thử nói. Ngay lập tức mắt các cô gái cũng nhanh chóng biến thành hình trái tim
Quá khoa trương rồi! Mấy cô gái này nhất định có chết cũng muốn chết cùng Cận đẹp trai, vì cùng một hâm mộ một người mà cùng tới, có vài người còn thầm mến ngay từ khi học đại học. Mặc Khải Tuyền cúi khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, ngây người nhìn chằm chằm cốc kem, trong lòng đối với tình cảm này chỉ có thể xem là đã đủ rồi. Trong khoảng thời gian này, Cận Thừahết sức bận rộn, còn thường đi công tác, không phải ở Hong Kong thì lại bay sang Anh, bôn ba mấy ngày liên tiếp, cả người gầy hẳn đi. Hơn nữa kể từ lúc cô nhắc tới việc chụp ảnh, hắn giày cô mà không nói một lời, giống như đang khó chịu. Mặc dù trên mặt vẫn như thường ngày, tan việc liền về nhà ăn cơm, ngủ, ân ái.........Nhưng Mặc Khải Tuyền biết hắn đang tức giận
Đang giận cái gì? Cô cũng chỉ nói mà thôi. Trong trường, ngoài trường người theo đuổi cô có thể xếp thành một hàng tàu hỏa nhưng cô vẫn một lòng một dạ với hắn. Ai ngờ hắn còn không nói câu anh yêu em đã khiến người khác buồn bực
Mấy ngày nay trong nhà chỉ có mình cô, hắn ra nước ngoài, hình như đi Luân Đôn. "Văn phòng luật sư Đông Phương" là văn phòng tầm cỡ quốc tế, có mặt trên nhiều quốc gia. Hắn là người đứng đầu nên tất nhiên mội chuyện đều phải tự thân vận động. Chỉ là lúc nửa đêm, cô nằm trên giường lăn lộn khó ngủ, trong đầu ngoài nhớ hắn thì chỉ còn liều mạng nhớ hắn
"Đúng rồi, mấy người nghe chưa? Buổi chiều tại tòa án có một vụ kiện, luật sư Cận sẽ đích thân ra tay"
"Thật? Luật sư Cận từ Anh về rồi? Lúc nào vậy?"
"Từ buổi sáng rồi"
"Là vụ án gì mà luật sư Cận phải ra tay? Có phải án lớn không?"
"Không biết, nếu thích thì trốn việc đi xem thôi!"
"Thôi, cô xem trưởng phòng án hình sự của chúng ta đúng chuẩn mẹ ghẻ, ai dám trốn?"
"Vậy cô tự cầu phúc cho mình đi. Ha ha"
Mặc Khải Tuyền sững sờ nghe các cô nói chuyện, nói nói cười cười một lúc thì rời khỏi quán kem. Cô vội vàng bừng tỉnh
Cận Thừa trở về? Tại sao cô không biết? Người này muốn giở trò gì nữa đây?
Cô để xuống cốc kem đã hóa nước, tính tiền kêu taxi chạy thẳng tới tòa án. Cô muốn xem có đúng là Cận Thừa đã trở lại hay không.
Phiên tòa lần này là án hình sự, bởi vì luật sư biện hộ rất nổi tiếng nên rất nhiều người đến nghe xử án. Nghe họ bàn luận xôn xao thì hình như cũng đến vì muốn xem Cận Thừa cãi án. Mặc Khải Tuyền lặng lẽ ngồi phía cuối cùng, nhìn phía xa chỗ ngồi của luật sư biện hộ, người đàn ông đã lâu ngày không gặp dù vẻ mặt nghiêm túc cúi đầu kiểm tra hồ sơ vụ án hay lúc tao nhã khẽ nói chuyện với trợ lí luật sư, quần áo phẳng phiu, bộ dạng nghiêm túc anh tuấn đều làm cô không nhịn được mà động lòng. Tiếp theo, cô nhìn thấy trên tòa án một Cận Thừa khác hẳn với ngày thường, là người khiến cô cảm thấy hoàn toàn xa lạ. Anh tài trí, anh hùng biện, lực phán đoán cùng sự quả quyết sắc bén, anh giỏi khống chế ngôn ngữ, bất ngờ hỏi trực tiếp
Trời ạ! Anh đang trên tòa khoe ra tất cả khiến cô ngạc nhiên, đáng kinh ngạc đồng thời cũng thấy giống như đó là điều tất nhiên
Cô mở to hai mắt chăm chú nhìn, chỉ sợ bỏ sót một điểm nào đó của vụ kiện. Vụ án này rất rắc rối, mọi người chỉ nghe mà thấy choáng váng, nhưng sau khi nghe anh phân tích từng phần một, mọi người mới phát hiện thì ra cũng không quá phức tạp như mình tưởng.
Một số điều khoản dù nhỏ nhặt, khô khan, khó dùng cũng bị anh coi như sử dụng như lời nói vu vơ, nói một cách mạch lạc, rõ ràng khiến người người kính nể
Anh cũng là người thích gây sự, khôn khéo bắt lấy từng sai lầm dù rất nhỏ, đem đối phương giết đến hoa rơi nước chảy mới dừng tay. Mỗi một điều kết luận từ trong miệng anh nói ra, đơn giản rõ ràng, nói tóm tắt lại gọn gàng dứt khoát, làm cho người ta biết tài đối đáp không phải nói nhiều mà là nói trúng tim đen.
Thời gian cứ dần dần trôi qua, tòa án cũng không mất nhiều thời gian đã thẩm vấn đâu vào đấy, Cận Thừa đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi. Luật sư bên phía đối phương mặt xám mày tro, cho dù là ai cũng mong muốn phiên tòa nhanh chóng kết thúc để chấm dứt sự hành hạ này
Mặc Khải Tuyền kích động lại cảm khái, đưa ra một kết luận, đó chính là Cận Thừalàm luật sư quá độc ác!
Sau khi thẩm vấn, phiên tòa kết thúc, người tới nghe án cũng bắt đầu rục rịch ra về, vừa đi vừa bàn về phiên tòa đặc sắc này, thấy thế Mặc Khải Tuyền hé miệng len lén cười.
Ngô, nhìn hắn biểu hiện được xuất sắc như thế, việc từ Luân Đôn trở về mà không thông báo cũng cho qua, không bằng nhân lúc anh không để ý, bất ngờ xuất hiện trước mắt anh hù dọa anh một chút
Mặc Khải Tuyền có ý kiến hay đang định đứng dậy, vừa ngẩng đầu cả người đã tim đập mạnh mà loạn nhịp
Một cô gái tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt mỹ lệ, thân thể tuyệt vời mặc quần áo kiểu mới nhất của hãng Chanel, tay cầm túi xách LV. Khuôn mặt cười tươi mới đẹp làm sao, chăm chú nói chuyện Cận Thừa đang dọn dẹp văn kiện
Nhìn dáng dấp bọn họ hình như rất thân nhau, trò chuyện vui vẻ với mấy câu nói, Cận Thừa xách cặp tài liệu, hai người sánh vai từ lối đi chuyên dụng của luật sư đi ra
Mặc Khải Tuyền không biết mình rời khỏi tòa án thế nào, đợi cô lấy lại tinh thần thì phát hiện mình đã ngồi trên taxi, tài xế đang hỏi: "Tiểu thư, muốn đi đâu?"
Đi đâu? Điện thoại di động vang lên, cô xem màn hình nổi chữ "Cận" liền ấn tắt, nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, trong miệng nhẹ nói mấy chữ: "Đến nơi có thể uống say"