Ngồi trên máy bay, Long Viêm Dạ vẫn cảm giác như mình đang nằm mơ vậy, bây giờ thì bộ não cũng hoạt động trở lại. Lúc ở sân bay, những lời Lâm Nha nói đều là nói dối, Long Viêm Dạ thật muốn chém một nhát vào cổ Lâm Nha, tuy anh không biết vì sao Lâm Nha lại nói dối anh nhưng vì lời nói dối đó mà anh và Tiểu Yêu mới không gặp được nhau, nghĩ đến điều này thì cơn giận trong lòng Viêm Dạ lại trỗi dậy.
Trước khi lên máy bay, anh đã gọi cho Quân An, biết An Tiểu Yêu đã quay về nhà cô, lúc đó Long Viêm Dạ mới thấy yên tâm. Dù gia đình An Tiểu Yêu có phức tạp thế nào thì anh cũng sẽ đến gặp ông An Ba để nói rõ ý định của mình, phải nói cho Tiểu Yêu biết anh quyết tâm cả đời này sẽ chăm sóc cho cô ấy, dù sau này có xảy ra chuyện gì thì anh sẽ không buông tay nữa.
Khóe miệng cong lên thành nụ cười, Long Viêm Dạ đã vứt hết lo lắng ưu phiền trong mấy ngày nay ra khỏi vũ trụ rồi, giờ Viêm Dạ nhìn ra ô cửa thấy đám mây cũng trở nên đáng yêu ghê. Quân An cũng nói, An Tiểu Yêu không muốn sống chung với Mị Âm Tuyết nữa, có lẽ đây là tin tức hữu ích cho anh, đó là cơ hội mà ông trời ban cho anh, nếu anh còn không biết nắm lấy thì đầu óc anh đúng như Quân An đã nói, có vấn đề thật.
Lãng phí ba ngày vô ích, không biết ba ngày qua Tiểu Yêu thế nào rồi, có còn hận anh không? Trong đầu Long Viêm Dạ giờ chỉ toàn là về Tiểu Yêu mà thôi.
Tiểu Yêu, em nhất định phải chờ anh nha, anh về rồi, về để làm em hạnh phúc suốt đời này ————
Mà lúc này, An Ba đang chỉ huy người làm mang đồ ra xe. Hai ngày nay An Tiểu Yêu tự giam mình trong phòng không buồn không vui, An Ba không còn cách nào khác ngoài việc dẫn Tiểu Yêu ra ngoài một chuyến cho khuây khỏa.. Ở Canada, An Ba có một biệt thự, dẫn Tiểu Yêu qua đó sống một thời gian là biện pháp tốt nhất cho Tiểu Yêu.
An Ba cũng không muốn đứa cháu ngoại chưa được sinh ra có chuyện nên lại gần Tiểu Yêu còn đang đứng ngẩn người ra, ông vừa cười vừa vỗ nhẹ lên vai con gái.
"Tiểu Yêu, sao thế? Không muốn rời xa nó à?"
"Không ạ, cha ———— là con đang nghĩ sau này có quay về đây nữa hay không, dù sao đây cũng là nơi con lớn lên, giờ phải rời xa nói, có cảm giác không nói thành lời————"
"Đứa ngốc này, chỉ cần con muốn thì về đây lúc nào chẳng được. Nhưng nếu con không muốn về thì không ai kéo con được, chỉ cần cha còn sống ngày nào thì ngày đó con sẽ có một cuộc sống vui vẻ, nhớ chưa? !"
"Dạ ————"
An Tiểu Yêu có chút khó chịu, thật ra nơi đây đã không còn có ý nghĩa gì với cô nữa. Người cô yêu đã không còn ở đây rồi, thì cô còn sống ở đây sẽ chỉ đau lòng thêm thôi, sau khi cô quay về đây, điện thoại cũng tắt máy luôn, giờ ra đi hơi vội, chưa kịp thông báo với ai cả, ngay cả Lâm Nha cũng không biết chuyến đi này của cô.
An Tiểu Yêu không nói với ai, cứ thế lẳng lặng bỏ đi, có thể đó là cách tốt nhất. Quay đầu nhìn lại ngôi nhà của mình lần cuối rồi Tiểu Yêu vào xe, cảnh vật thân quen dần dần lùi về sau.
Chuyến bay của Long Viêm Dạ hạ cánh, anh vừa xuống xe là gọi cho Long Quân An đã ra sân bay chờ anh từ lâu, ngồi vào trong xe, Long Viêm Dạ mới lau mồ hôi trên trán.
"Đến thẳng nhà Tiểu Yêu ————"
"Giờ anh biết lo rồi à? Sao lúc ấy không biết dùng não mà suy nghĩ, em biết ngay Lâm Nha có vấn đề rồi mà. Cô ta làm cho mọi chuyện rối tung lên rồi, anh không biết cha Tiểu Yêu đáng sợ thế nào đâu, giống như muốn ăn thịt người vậy, thật đáng sợ, lát nữa đến nhà Tiểu Yêu, anh tự đi mà nói, em chỉ đứng bên cạnh ủng hộ tinh thần anh thôi."
Long Quân An vừa lái xe vừa kêu ca, Long Viêm Dạ chỉ biết gật đầu đồng ý, hai người lại tiếp tục trò chuyện vui vẻ, nghĩ xem động cơ của Lâm Nha là gì. Lúc này không có ai trong xe chú ý phía sau xe Quân An có một đoàn xe, mà trong đó có người mà hai người đang vội vàng đi tìm, Tiểu Yêu.
Cuộc sống luôn trêu chọc mọi người, biệt thự trước mắt Long Viêm Dạ và Quân An trống trơn. Cảnh vật nơi đây không có gì thay đổi nhưng đáng lẽ ra phỉa tấp nập người ra vào trong biệt thự này thì giờ đây không có một bóng người nào, Long Viêm Dạ tay gõ cửa, miệng thì gọi tên Tiểu Yêu.
"Anh, có khi bọn họ đi ra ngoài rồi?"
Long Quân An kéo Long Viêm Dạ, có lẽ An Tiểu Yêu cùng cha ra ngoài rồi. Long Viêm Dạ có dự cảm không tốt, không thể giải thích được cảm giác này, tim đập nhanh, lo lắng.
"Dù có ra ngoài thì sao đến người giúp việc cũng không thấy đâu. Em nhìn này, đồ đạc vẫn còn đủ nhưng không có một bóng người nào————"
Đúng lúc Long Viêm Dạ nói thì có một ông lão giúp việc run rẩy từ vườn hoa đi ra, Long Quân An vui sướng chỉ tay về phía ông già đó.
"Thấy không, sao lại nói là không có người chứ? Đây không phải là người sao? Này, ông có thể qua mở cửa giúp bọn cháu được không? ————"
Long Viêm Dạ đang dần mất hi vọng thì nhìn thấy ông lão đó, có lẽ mọi chuyện như Quân An nói, Tiểu Yêu chỉ là ra ngoài chơi thôi. Ông lão tập tễnh đến cổng sắt, nhìn hai anh em trước mặt.
"Các cậu tìm ai?"
"Chúng cháu đến tìm An Tiểu Yêu, mau mở cửa ra giúp cháu với."
"Tìm ai cơ?"
Ông lão bị nghễnh ngãng rồi, áp sát tai mình gần Long Viêm Dạ, Viêm Dạ đành phải nói to hơn.
"Chúng cháu đến tìm An Tiểu Yêu ————"
"À, các cậu đến tìm cô chủ à. Không có, đến muộn rồi, cô chủ không có ở đây————"
Tim Long Viêm Dạ như bị ném xuống vực sâu, sao lại không có, sao lại không ở đây chứ, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì với Tiểu Yêu ư? Long Viêm Dạ không khống chế nổi mình, xuyên qua cổng sắt túm lấy cổ áo ông lão giúp việc.
"Ông nói gì? Tại sao Tiểu Yêu không có ở đây, ông nói đến muộn rồi là có ý gì, rốt cuộc Tiểu Yêu xảy ra chuyện gì rồi, ông nói mau ————"
"Anh, đừng như vậy ————"
Long Quân An dùng sức kéo tay Long Viêm Dạ ra khỏi cổ áo ông già, liên tục nói câu xin lỗi ông, Long Quân An thay anh trai hỏi ông lão giúp việc.
"Ông ơi, cho hỏi An Tiểu Yêu đi đâu rồi ạ?"
"Không biết, cô chủ đi cùng ông chủ rồi, tôi không biết họ đi đâu cả————"
Tâm trạng của Long Viêm Dạ tụt xuống đáy, giờ đấy chỉ còn cảm giác tuyệt vọng, chẳng lẽ An Tiểu Yêu cứ vậy mà rời xa anh ư? Đúng lúc mình biết được sự thật thì một cơ hội cô ấy cũng không muốn cho mình chứ? Long Viêm Dạ không nói gì, kéo Long Quân An lên xe.
"Đi, chúng ta tìm Lâm Nha ————"
Long Quân An lập tức hiểu được ý định của Viêm Dạ, không dám chậm trễ, lập tức lái xe đến nhà Lâm Nha. Trong hai ngày qua, Long Quân An cũng không có nhàn rỗi chút nào, anh đã đến gặp Lâm Nha để hỏi rõ mọi chuyện, cả chuyện Lâm Nha nhận tiền hối lộ của Mị Âm Tuyết cũng bị Long Quân An lôi ra.
Suốt đường đi Long Viêm Dạ không ngừng gọi điện, anh muốn dùng toàn bộ thế lực nhà họ Long để tìm An Tiểu Yêu, đáng tiếc chỉ phí công mà thôi. Long Quân An nhìn khuôn mặt u ám của Viêm Dạ, anh phải suy nghĩ kỹ rồi mới mở miệng.
"Anh đến gặp Lâm Nha rồi thì định làm gì?"
"Làm gì à? ! Anh muốn cho cô ta chết không có chỗ chôn."
Giọng nói lạnh lùng làm Long Quân An nghe xong phải rùng mình, xem ra anh trai anh đã nổi giận thật rồi. Long Quân An thương cho Lâm Nha, mặc dù anh cũng không có thiện cảm gì với cô ta nhưng một khi anh trai đã ra tay thì thủ đoạn rất kinh khủng, e rằng những ngày tới đây cô ta sẽ không có một ngày sống yên.
Không mất nhiều thời gian, hai người đã dừng trước cổng nhà Lâm Nha, vừa lên đến chỗ ngoặt của cầu thang thì gặp ngay Lâm Nha đang chuẩn bị ra ngoài. Long Viêm Dạ thì lạnh lùng vô cảm còn Long Quân An thì tỏ ra bất cần đời, hai người chặn Lâm Nha ở hành lang.
Lâm Nha nhìn thấy vẻ mặt hai người họ thì biết lời nói dối của mình đã bị vạch trần nhưng cô cũng không buồn quan tâm nữa, vì từ lúc nói dối cô đã biết sẽ có kết cục như bây giờ rồi, cô chỉ hi vọng An Tiểu Yêu được hạnh phúc, còn người khác nghĩ sao cũng được, cô không quản. Lâm Nha vốn đã không ưa Long Viêm Dạ rồi nên tuy có chút chột dạ song khi Viêm Dạ chặn đường cô, Lâm Nha hơi bĩu môi.
"Có chuyện gì không? Nếu không có việc gì thì tránh ra, tôi còn phải đi làm."
Long Quân An toát mồ hôi, nói thật anh chưa từng thấy cô gái nào dám lớn tiếng như Lâm Nha, rõ ràng cô ta nói dối mà vẫn dám dùng thái độ này nói chuyện với anh trai anh. Long Viêm Dạ không quan tâm đến thái độ hung hăng của Lâm Nha, anh chỉ khẽ cười lạnh một cái, trong đôi mắt như có một đốm lửa rực sáng.
"Đi làm? ! Bắt đầu từ giờ cô không cần phải đi làm nữa. Quân An, em tìm hiểu xem cô ta làm việc ở đâu, sau đó mua lại. Lâm Nha, từ bây giờ cô bị sa thải————"
"Long Viêm Dạ, sao anh có thể————"
Lâm Nha tức đỏ mặt, không ngờ Long Viêm Dạ lại đối xử như vậy với cô. Tuy đó là một công việc nhỏ thôi nhưng nó cũng giúp cô có thể duy trì cuộc sống hiện tại. Lâm Nha tức giận nhìn chằm chằm Long Viêm Dạ, người có tiền quả nhiên không nên đụng vào, chỉ cần một câu nói có thể tước mất công việc của cô, nhưng cũng chẳng sao, không có công việc này thì cô đi tìm việc ở chỗ khác. Lâm Nha nhất quyết không chịu thua, trong lòng càng cảm thấy mình không có lỗi với Viêm Dạ.
Long Viêm Dạ đẩy Lâm Nha vào tường, một tay chống trên tường, đôi mắt lạnh lùng.
"Tại sao lại không thể? ! Tôi nói cho cô biết, chỉ cần là điều Long Viêm Dạ muốn thì không có gì là không thể. Nói cho tôi biết, Tiểu Yêu đang ở đâu?"
"Làm sao mà tôi biết chứ, không phải anh yêu cô ấy sao? Không phải nhà họ Long rất có thế lực sao? Anh không đi mà tìm còn đến đây hỏi tôi làm gì, tôi không có nghĩa vụ trông chừng Tiểu Yêu cho anh, cô ấy có tự do của mình. Còn nữa, tôi khuyên anh một câu, anh không xứng với Tiểu Yêu."
Lâm Nha không sợ chết gân cổ lên nói, trong mắt Long Viêm Dạ như bắn ra tia lửa, nếu Lâm Nha không phải phụ nữ thì e rằng anh đã bóp chết cô rồi. Long Viêm Dạ khống chế lại tâm trạng của mình, khẽ cười lạnh lùng.
"Được, được lắm! Lâm Nha cô thật không biết sợ là gì, nhưng nhất định tôi sẽ làm cho cô phải khóc lóc mà đến cầu xin————"
Long Viêm Dạ buông tay ra, xoay người bỏ đi. Long Quân An vội đuổi theo, có chút không hài lòng.
"Anh cứ thế mà bỏ đi sao? Còn chưa hỏi được chỗ ở của Tiểu Yêu mà, mà cô ta thật đáng ghét, chẳng lẽ cứ để kệ thế sao?"
"Dù cô ta có đáng hận thế nào thì chúng ta cũng không thể đánh được đúng không? Nhưng dù không đánh thì anh cũng sẽ cho cô ta một bài học thích đáng thôi. Cho người của mình đến dám sát Lâm Nha, ai dám tuyển dụng cô ta thì liền mua ngay công ty đó, truyền tin ra ngoài, ai dám thuê cô ta làm việc nghĩa là đối đầu với nhà họ Long. Anh sẽ làm cho cô ta tự mình đến nói chỗ ở của Tiểu Yêu————"
Long Viêm Dạ nghiến răng. Anh rất hận Lâm Nha, hận số phận , nếu không thì anh đã được ở bên Tiểu Yêu, hạnh phúc đã mỉm cười rồi chứ không phải chỉ lướt qua như bây giờ.
Long Viêm Dạ dồn toàn bộ lực lượng của nhà mình truy tìm chỗ ở của Tiểu Yêu, đồng thời gây áp lực cho Lâm Nha. Nhưng đáng tiếc, dù anh có cố gắng thế nào thì cũng không tìm được dù chỉ là một chút tin tức về Tiểu Yêu, giống như Tiểu Yêu đã bốc hơi khỏi Trái Đất vậy.
Đối với Lâm Nha, Long Viêm Dạ cũng không nương tay, anh làm cho Lâm Nha không có việc làm, nhưng dù anh có dùng cách gì để trả thù Lâm Nha đi nữa thì Lâm Nha cũng không thể nói cho anh biết chỗ ở hiện nay của Tiểu Yêu được. Bởi vì thực sự Lâm Nha không biết Tiểu Yêu đang ở đâu, từ khi cô ấy đi đã không có liên lạc với Lâm Nha.
Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt một cái đã trôi qua tám tháng. Long Viêm Dạ từ hi vọng dần dần chuyển sang tuyệt vọng, hối hận, áy náy, đau lòng, mỗi ngày chúng gặm nh