m nay nếu không nói ra, chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
"Em trai của mình." Nguyệt Ly cũng không tính giấu diếm, huống chi cùng em trai của mình đi xem phim, cũng không có gì không thể nói.
"Vì sao không mang theo mình cùng đi?" Minh Minh biểu tình lập tức biến đổi, vẻ mặt ủy khuất nhìn Nguyệt Ly.
Được rồi, Nguyệt Ly chi tiết nói: "Hắn là em trai, cũng là bạn trai mình, vừa lòng chưa?"
Minh Minh nhất thời khó có thể tiêu hóa tin tức này, vẻ mặt khiếp sợ, há to miệng, nắm chặt tay Liễu Nguyệt Ly: "Cậu cùng em trai?"
Nguyệt Ly oán trách nói: "Đừng nghĩ bậy bạ, hắn là do ba mẹ mình nhận nuôi."
"Không nói sớm, làm mình sợ nhảy dựng." Minh Minh vỗ vỗ ngực, rốt cục cũng hiểu rõ. "Trách không được cùng với Hạ Thần chia tay, khai mau khi nào thì đã thông đồng với em trai cậu?"
"Ngại ngùng. Không thể bật mí." Hiện tại cô không thể nói, bằng không khẳng định theo tính tình của Minh Minh, vừa muốn bậy bạ vừa thông suốt, đêm nay cũng đừng muốn đi ngủ .
"Được rồi." Minh Minh cũng hiểu, đây là việc riêng của Nguyệt Ly, không muốn nói, cô cũng không miễn cưỡng, đã biết chân tướng, cô vẫn là an tâm làm trạch nữ của mình thôi.
Ngày thứ hai, Liễu Dật tỉnh lại, phát hiện hạ thân dính dính nhớp nháp, mặt nhất thời nóng lên, lập tức rời giường, thay quần áo xong, nhanh chóng đem quần áo bẩn quăng vào máy giặt.
Tối hôm qua, hắn mơ thấy hình ảnh bọn họ kết hôn, còn mơ thấy lúc hai người động phòng. Nghĩ đến những cảnh kiều diễm trong mơ, mặt hắn nhanh chóng đỏ lên, thầm hít sâu một hơi, để sắc mặt khôi phục như bình thường xong, hắn nói với dì Trương một tiếng, rồi đi siêu thị mua đồ ăn.
Đi lòng vòng quanh siêu thị gần một giờ, mua đầy đủ thức ăn, sau khi trở về hắn tự mình xuống bếp rửa sạch từng thứ, rồi chuẩn bị nấu ăn, nhìn đồng hồ cũng đã gần 10h.
Đến khi Nguyệt Ly cõng bao lớn bao nhỏ về đến nhà, đã ngửi thấy nồng đậm mùi thơm của thức ăn, nghĩ đến lập tức có thể ăn được đồ ăn do Liễu Dật nấu, tâm tình càng thêm thư sướng .
Nhìn thấy Nguyệt Ly, Liễu Dật lập tức giúp cô cất đồ rồi kéo cô vào phòng ăn rót cho cô ly nước rồi dọn đồ ăn lên bàn.
Đồ ăn vẫn mỹ vị như trong trí nhớ của cô, lúc Liễu Dật mười hai tuổi, tự mua sách nấu ăn về học. Khi đó, trong nhà cũng không dư dả, ba mẹ sự nghiệp vừa phát triển, không dư tiền để thuê bảo mẫu, rất nhiều lúc phải ăn ở bên ngoài, cô ăn đến ngấy, vì vậy hắn chủ động vì cô học tập nấu ăn, luyện tập nhiều năm, tay nghề của hắn hiện giờ phải gọi là lô hỏa thuần thanh.
Hai người vô cùng cao hứng ăn cơm, dì Trương nhìn thấy vậy cũng nở nụ cười thư thái.
Tiểu thư cuối cùng cũng thấy được tình cảm của Liễu Dật, hy vọng bọn họ về sau sẽ hạnh phúc mỹ mãn như vậy.
Cơm nước xong, thời gian vẫn còn sớm, hai người liền lên mạng xem một chút lịch chiếu phim.
Liễu Dật thích phim bom tấn Hollywood, mà cô thích phim tình yêu lãng mạn, sở thích khác nhau, những muốn Liễu Dật vui vẻ, tranh luận vài câu, hai người quyết định cùng nhau xem phim hành động.
Nếu Nguyệt Ly kiên trì trong chốc lát, Liễu Dật chắc chắn sẽ tước vũ khí đầu hàng, nghe theo ý của cô, nhưng hiện tại cô lại thuận theo ý hắn, làm cho của hắn rất cao hứng, trên mặt nở nụ cười sáng loá.
Nguyệt Ly rất ít thấy hắn cười thoải mái như thế, trước kia đều là lỗi của cô, hiện tại, cô sẽ đối xử với hắn thật tốt, chiều chuộng hắn, chỉ giành tình cảm cho hắn.