Ân Tịch giả bộ trấn định mà nói, bước chân lại bắt đầu hướng ngoài cửa đi ra.
“Ai nha, tại sao phòng lại có mùi máu tanh vậy?” Hắn cố làm ra vẻ vô cùng kinh ngạc, “Hứa tiểu thư, thế nào lại vội vã như vậy chứ, bình thường thấy cô luôn rất bình tĩnh mà, xảy ra chuyện gì nói cho tôi biết, tôi nhất định giúp cô giải quyết.”
Tay hắn kéo tay của cô, Ân Tịch lại lần nữa bị hắn kéo ngược trở lại, đối mặt với hắn.
“Lưu tổng uống nhiều quá, đầu không cẩn thận va phải chai rượu, cho nên ngủ mê mất, tôi hiện tại sẽ đi gọi xe cứu thương, phiền Trần đạo diễn cùng giúp một chút.” Ân Tịch nhìn ánh mắt của hắn, sợ hãi nhưng vẫn bình tĩnh nói, dù sao cô cũng quyết định rồi, chuyện lớn không thành thì cũng không ủy khuất chính mình.
“Vậy sao? Tôi đoán Lưu tổng sẽ không đến mức bất cẩn như vậy nha, là do cô, không nhìn ra, Hứa tiểu thư có thể ra tay mạnh như vậy, bất quá tôi cũng thích nha.” Trần Đạo nhỏ giọng nói, cười cợt đột nhiên quay sang nhìn cô, “Tôi rất thưởng thức những người như Hứa tiểu thư đây, không giống với lũ minh tinh kia, một dạng thấp hèn, cô là người đầu tiên mà tôi gặp không chịu cúi đầu khom lưng, cho nên nhất định tôi muốn cô uống một ly.”
“Cám ơn Trần đạo diễn nâng đỡ, bất quá hôm nay thực sự là tâm tình không tốt, hôm nào đó sẽ kính rượu với ông.”
Ân Tịch khéo léo cự tuyệt, cô không biết rốt cục tên Trần Đạo này đang có ý định gì, nhưng là lo lắng trong đáy lòng không có giảm đi.
“Không phải sợ, tôi sẽ không khi dễ cô, uống ly rượu này xong, cô có thể đi, tuỵêt không làm khó dễ cô, về phần chuyện của Lưu tổng tôi sẽ giúp cô giải quyết.” Trần Đạo cầm lên một bình rượu, nhẹ nhàng mở ra, rót vào ly.
“Nói thật, đột nhiên tôi rất muốn giúp cô, mặc dù thanh danh của tôi cũng không được tốt gì, nhưng mà tôi lại có nguyên tắc làm người của chính mình, đặc biệt tôn trọng những người phụ nữ có quy tắc.” Sau khi nói xong, chính hắn đem ly rượu trong tay uống trước, sau đó giơ giơ cái ly lên.
Ân Tịch đứng ở bên cạnh hắn không nhận thấy bất kỳ động tác kỳ lạ nào, đột nhiên cô không thể đoán nổi người đàn ông này có mục đích gì, chẳng lẽ sẽ như hắn nói sao? Như vậy không giống tác phong của hắn lắm, nhưng mà . . .
“Không cần suy nghĩ nhiều, uống xong ly rượu này, trở về nhà nghỉ ngơi cho tốt, chuyện diễn xuất sẽ không bắt cô phải có bất kỳ hi sinh nào, nói thật cô thích hợp làm nữ chính hơn, nhưng mà gia thế của Tề Tư Mục quá cường đại, chúng tôi là đạo diễn cũng chỉ có thể nghe theo, nhưng là bằng với kỹ thuật diễn xuất cùng với tướng mạo của cô, nhất định sau này sẽ nổi danh lên.”
Hắn bắt đầu đi nói ra cảm giác của chính mình, mặt khác lại đem ly rượu nhẹ nhàng đưa cho cô.
Ân Tịch nhận lấy rượu, nhìn hắn, chỉ thấy hắn đem ly rượu như ban nãy uống sạch rồi.
“Tôi cùng Tống Hồng cũng đã là bạn thâm niên, cho nên những gì bà ấy đề nghị tôi sẽ đáp ứng.” Hắn nhẹ nhàng mà vỗ vai của cô.
Ân Tịch nửa tin nửa nghi ngờ nói: “Cám ơn, rượu này tôi uống, hy vọng bộ phim này của đạo diễn Trần sẽ thành công vang dội.”
Rượu này sẽ không có vấn đề gì, cô nhìn thấy hắn uống hai ly, uống xong ly rượu này, mọi tính toán của cô cũng đã rõ ràng, bởi vậy cô dốc một hơi uống cạn sạch. Trần Đạo cười phá lên.
“Trần đạo diễn, tôi đi trước, tối nay cám ơn ông đã nương tay.” Ân Tịch cảm kích nói.
“Cô mau về đi, ngủ một giấc thật ngon a.”
Ân Tịch xoay người hướng cửa đi đến, một bước, hai bước, ba bước. . .
Không đúng, tại sao cô lại cảm giác mình sắp ngất đi, tất cả trước mắt đều mơ hồ, rượu chẳng lẽ có tác dụng nhanh vậy, cô cả kinh, bị lừa rồi, rượu này có vấn đề.
Tay Ân Tịch vừa chạm vào cạnh cửa, thân thể từ từ rũ xuống, trong mơ hồ cô nghe thấy nụ cười sắc lang của Trần Đạo rồi chìm vào hôn mê, cô không biết gì nữa.
Trần Đạo đi đến bên cạnh người cô, bế cô đặt ngang lên ghế sofa, hắn một tay nhẹ nhàng mà cởi áo sơ mi của cô ra, miệng nuốt nước miếng ừng ực.
“Tiểu mỹ nhân à, tiểu mỹ nhân, đại gia sẽ từ từ, từ từ nuốt em vào bụng, ha ha.”
Cửa bị mở ra, đi vào là ba người đàn ông mặc Tây trang màu đen, người đàn ông dẫn đầu đi lên, hung hắng nắm vạt áo của hắn, “Tao xem mày đã sắc lang đến coi trời bằng vung rồi, ngay cả ý chỉ của Lão đại cũng dám cãi lại.”
“Khôn ca, tha mạng, xin tha mạng , thật sự là chưa có làm gì cả, tôi chỉ đem cô ta để ở chỗ này thôi, sau đó mọi người đã vào rồi,” Trần Đạo liều mạng xin tha.
“Tao tin rằng mày cũng không dám , không muốn đoạn tử tuyệt tôn thì đoàng hoàng một chút, cởi quần áo ra!” A Khôn ra lệnh nói.
Chỉ thấy hắn cởi quần áo ra, nhẹ nhàng đi về phía Ân Tịch,mà giờ khắc này trong mắt hắn nửa phần dục vọng cũng không có, chỉ còn là khủng hoảng nhưng hắn vẫn đi về phía thân thể Ân Tịch.