gạt ta, lão bản nổi giận với ta, ta có hóa thành quỷ cũng không buông tha cho ngươi!
- Ta xong thật mà!
Vội vàng nói lớn
- ta bị bắt cóc thật mà, ngươi còn không tin. Được rồi, ngươi tới nhà của ta, mở máy tính có lưu đó
- Nếu máy tính ngươi không có?
Tiểu Quyên lòng đầy hoài nghi
- Có mà, ngươi sẽ tìm thấy mà
Nói rồi, nàng tắt di động, bỏ vào túi. Nhưng Mary mắt nheo lại, vươn ngón tay ngọc nhéo nàng 1 cái
- Giao ra đây, đừng nghĩ mi giữ được
Đáng giận, nàng muốn cất để có gì còn giấu gọi điện cho chồng...Cánh cửa gỗ đóng lại, ánh sáng biến mất,Phượng Đình đến bên muội muội cởi dây thừng, và bao che mặt
- Điện thoại của em đâu?
- Ách, em để trong túi, nhưng vừa bị họ cầm đi rồi.Tĩnh Vân nhỏ giọng trả lời
- Chết tiệt!
Nói rồi 2 vai sụt xuống, nhìn xung quanh xem có đường thoát hay ko. Nhưng đây là tầng hầm, có lỗ cửa sổ nhỏ, nhưng nàng chui không được
- Tĩnh Vân! Em không sao chứ?
Nàng dùng sức trấn an, cho muội muội yên tâm
- đừng lo, chồng chị sẽ nhĩ ra biện pháp cứu được chúng ta"
- Ân!Tĩnh Vân gật đầu, tựa vào vai chị
Nàng biết chồng sẽ cứu nàng, nhưng vì cứu nàng có thể sẽ làm hỏng mọi chuyện, cấp trên sẽ không đáp ứng điều kiện giao dịch công tước. Chỉ sợ vì cứu nàng mà anh lén trao đổi thì thanh danh của anh sẽ bị hủy hoại...
- Gâu!
Đột nhiên nghe được tiếng chó sủa,Phượng Đình hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn thấy 1 đầu chó đen thui, đang từ ngoài cửa sổ tiến vào
- Nặc Nặc!
Hai nữ nhân nhảy dựng lên như có cứu viện
- Sao ngươi lại tới được đây, Đại Công đâu?
Phượng Đình kiễng mũi chân lên, nhìn bên ngoài cửa sổ chỉ có Nặc Nặc mà không có bóng ai
- Gâu...gâuuuu.
Nặc Nặc thở phì phò, liếm liếm mặt nàng
- Hư, đừng kêu to, cẩn thận đám người xấu đem ngươi làm thịt. Đáng giận, đừng