ông chăm sóc từ nhỏ đến lớn, nhưng lần này Nhiêu Triết vừa đi là nửa tháng, ngay cả nhà cũng không về, John cảm thấy làm như vậy rất quá đáng nên không nhịn được nói một câu.
Nhiêu Triết cũng không để ý nhiều, chỉ cười lạnh nhạt.
John biết chuyện của thiếu gia, mình thân là quản gia cũng không thích hợp lắm mồm, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn hai người trẻ tuổi, sau đó thở dài, xoay người rời đi.
Đợi đến khi không gian rộng như vậy chỉ còn lại hai người, Nhiêu Triết mới chậm rãi nói một câu, “Em gầy đi.”
Thượng Quan Nhu cười cười, “Anh cũng vậy.”
Anh cả ngày đều ở bệnh viện, không thể nghỉ ngơi tốt được, lại thêm tâm tình phiền não nên muốn không gầy cũng khó.
Hai người nhìn nhau không nói gì, chỉ là mỗi người đứng một bên nhìn vào mắt nhau hồi lâu, sau đó Thượng Quan Nhu mới cất tiếng: “Anh không cần phải tin cô ta, cô ta không phải là Thượng Quan Nhu thật sự.”
Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy nếu mình cứ giấu diếm nữa thì chuyện này sẽ còn rắc rối hơn.
Biểu tình Nhiêu Triết lạnh lùng, như đã biết trước cô sẽ nói vậy, “Anh hi vọng em có thể cho anh chút thời gian.” 0
“Anh muốn bao nhiêu thời gian em cũng có thể cho anh, nhưng anh hãy tin em, người nằm trong bệnh viện kia không phải là Thượng Quan Nhu thật sự.” Thượng Quan Nhu bị biểu tình lạnh nhạt của anh chọc giận, giọng nói không khỏi nặng vài phần.
“Nhiêu Triết, em vẫn cho rằng anh là một người rất lý trí, nên nếu anh cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra thì nhất định sẽ phát hiện những chi tiết kỳ lạ. Tại sao sau khi Uông Chỉ Lan bị tông xe lại đột nhiên nói mình là Thượng Quan Nhu?”
“Anh nghĩ xem, cô ta vẫn luôn thích anh, lần này về muốn là muốn cho anh một sự vui mừng, nhưng cô ta lại phát hiện trong nhà có thêm một người là em, hơn nữa anh còn vô tình tuyên bố truyền thông hủy bỏ hôn ước với cô ta, thêm chuyện anh ép cô ta phải qua Mỹ. Những chuyện đã xảy ra đều là bất lợi với cô ta, không phải chuyện cô ta mong muốn nên cô ta muốn được ở lại bên cạnh anh, muốn cướp anh lại nhưng không tìm được lý do thích hợp.”
“Anh yêu Thượng Quan Nhu, đây là chuyện mọi người đều biết, nên cô ta lợi dụng tai nạn lần này để lấy cớ đó là Thượng Quan Nhu hoàn hồn, tranh thủ tình cảm của anh.” cô kích động đi tới trước mặt anh, kéo tay anh, “Anh thật sự tin chuyện mượn xác hoàn hồn sao? Coi như là có chuyện như vậy nhưng Thượng Quan Nhu đã chết được nửa năm rồi, cô ấy sớm không hoàn hồn, muộn không hoàn hồn, mà lại hoàn hồn lúc sắp phải rời khỏi Đài Loan. Anh cho tới bây giờ… cũng chưa từng hoài nghi động cơ của cô ta sao?”
Sắc mặt Nhiêu Triết càng trở nên lạnh hơn, cúi đầu nhìn tay cô đang nắm tay áo mình, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Em cũng từng nói sẽ không để ý trong lòng anh vẫn còn hình bóng Thượng Quan Nhu, sao bây giờ lại phủ nhận cô ấy?”
“Nhưng cô ta không phải Thượng Quan Nhu thật sự.”
“Em có gì để chứng minh cô ấy không phải đây?”
Thượng Quan Nhu bị giọng nói xa cách của anh làm đáy lòng lạnh lẽo, cô đột nhiên cảm thấy, Nhiêu Triết trở nên vô cùng xa lạ.
Cái này rõ ràng là cô đang diễn vai một người phụ nữ dùng giọng nói giễu cợt tới chất vấn người đàn ông của mình, chính là Nhiêu Triết làm cô yêu đến chết đi sống lại đây sao?
Từ từ buông tay áo của anh ra, cô tựa như một đứa trẻ làm sai chuyện, e dè lùi lại sau hai bước.
Nhiêu Triết cũng biết lời nói của mình quá mức cay nghiệt, thấy dáng vẻ đau lòng của cô, anh muốn an ủi nhưng lại không biết phải làm sao, chỉ có thể lắp bắp khẽ gọi: “Mi Mi…” (khốn lạn thật, tui đập chết anh!!!!!)
“Em hỏi anh một chuyện nữa.” cô ngắt lời anh, đột nhiên ngẩng đầu lên, “Lúc trước tại sao anh đối xử với Thượng Quan Nhu như vậy? cô ấy rốt cuộc đã làm gì sai?”
“Nhiêu Triết đó nghĩ nhà hắn có quyền có thế liền tự cho là phong lưu muốn chơi đùa hết phụ nữ trong thiên hạ, nhưng trong mắt em hắn chỉ là một vật dụng công cộng của phụ nữ mà thôi, rẻ tiền đến buồn nôn.”
“Em gái anh thật sự nói vậy sao?”
“một chữ cũng không thiếu, em gái tôi nói, con bé sở dĩ đồng ý kết giao với Nhiêu Triết là do nhìn trúng quyền thế và địa vị của nhà họ Nhiêu mà thôi. Dù sao sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, thay vì gả cho những công ty bình thường còn không bằng trực tiếp tìm một cây đại thụ mà dựa vào, đối với tương lai của nhà Thượng Quan chúng tôi cũng có lợi.”
“Thủ đoạn của em gái anh thật đúng là cao, phải biết cửa chính của nhà họ Nhiêu không phải ai cũng vào dc.”
“Hừ! Vậy thì sao? Em gái tôi đã nói rồi, Nhiêu Triết trong mắt con bé không đáng giá một đồng, bất quá chơi trò chơi tình yêu với hắn ta cũng rất thú vị.”
Lúc trước nghe được những lời này ở tiệc sinh nhật, nó vẫn cứ như ma chú quanh quẩn trong đầu Nhiêu Triết. Anh hít sâu một cái, mở miệng nói ra, ngay cả anh cũng ngạc nhiên mình lại có thể thuật lại không sai một chữ như vậy.
“Anh không thể hiểu, anh ở cùng cô ấy lâu như vậy, thật lòng với cô ấy, vì cô ấy mà bỏ cả vườn hoa, nhưng sao thứ anh đổi được lại là sự đùa cợt châm chọc đó?”
Thượng Quan Nhu kinh ngạc há to miệng, “Anh chính tai nghe được những lời đó sao?”
“Nếu không phải anh vô tình nghe được Thượng Quan Thanh và người khác nói chuyện phiếm trong nhà vệ sinh, anh cũng sẽ không biết… Thôi, chuyện đã qua lâu rồi, chấp nhất chút chuyện này còn có ý nghĩa gì đâu.”
“Nếu đó không phải chính miệng Thượng Quan Nhu thừa nhận thì sao anh lại có thể tin chứ? cô ấy có thật sự nghĩ anh như vậy sao?” cô yêu anh là thật lòng, sao Thượng Quan Thanh lại tung lời đồn này ra chứ?
Nhưng cảm xúc của Nhiêu Triết vì đoạn ký ức này mà trở nên rất phiền não, không có sức lực suy nghĩ thêm nữa, “Đây là chuyện giữa anh và Thượng Quan Nhu, cô ấy có thật sự nghĩ về anh như vậy hay không không quan trọng nữa. Khi đó vì sự trả thù của anh mà Thượng Quan Nhu phải chết, anh vẫn nghĩ nếu anh có thể tự mình xin lỗi cô ấy thì tốt rồi… Anh sẽ không bỏ qua cơ hội ông trời cho anh lần này đâu.”
“Được, nếu anh đã muốn chính miệng xin lỗi Thượng Quan Nhu thì bây giờ anh nói đi!” Tuy sự hiểu lầm đó làm cô đau lòng, giận anh không tin tưởng cô, nhưng chuyện quan trọng bây giờ là nói cho anh biết sự thật, cô lấy tay chỉ chỉ vào mình, “Bởi vì em, mới thật sự là Thượng Quan Nhu.”
Nhiêu Triết nghe lời cô nói thì sững sờ tại chỗ.
Sửng sốt một hồi lâu anh mới hoàn hồn, khóe môi nâng lên một nụ cười chế nhạo, “Kỷ Hinh Mi, em có phải cũng điên rồi không?”
“Em không điên!”
cô luống cuống nắm lấy vạt áo anh: “Em thật sự là Thượng Quan Nhu mà, chẳng lẽ từ trước tới nay anh chưa từng hoài nghi vì sao em và Thượng Quan Nhu có rất nhiều điểm giống nhau sao?”
Nhiêu Triết cau mày, tựa hồ coi cô thành người điên rồi, ánh mắt kia làm cô bất an, làm cô càng nôn nóng nói lớn: “Em có thể hóa giải Cửu Liên Hoàn trong vòng bốn phút; em có thể pha cà phê có mùi vị giống như đúc Thượng Quan Nhu; khẩu vị Thượng Quan Nhu thích em đều thích, những gì Thượng Quan Nhu ghét em đều ghét cả.”
“Ngay cả anh cũng nói anh thấy được rất nhiều bóng dáng của Thượng Quan Nhu từ em không phải sao? Chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ hai chúng em đều là một sao?”
Nhiêu Triết bị lời nói của cô làm anh có chút mơ hồ, anh thật sự từng nghi ngờ như vậy, chỉ là sự nghi ngờ này hoang đường đến mức khiến người ta cảm thấy buồn cười.
Vốn anh không chỉ từng một lần hi vọng ông trời có thể cho anh một kỳ tích, nhưng bây giờ ông trời tựa như lại cho anh quá nhiều kỳ tích rồi.
Người trong bệnh viện kia luôn miệng nói mình là Thượng Quan Nhu.
Người trước mắt này cũng tự nhận mình là Thượng Quan Nhu.
Rốt cuộc ai mới là Thượng Quan Nhu thật sự? Hoặc là, trên đời này đã sớm không còn Thượng Quan Nhu nữa rồi?
Anh rất mê man, tựa như một đứa trẻ bị lạc đường đã hoàn toàn mất phương hướng.
Anh biết rõ người trước mắt là thật tâm thích anh, nhưng bây giờ anh đã mất năng lực phân biệt thật giả rồi.
Nhìn ánh mắt chờ đợi của Kỷ Hinh Mi, đột nhiên có một chuyện thoáng qua đầu anh, anh không kìm được bật nói: “Tôi từng vô tình xem nhật ký cô viết.”
Thấy sắc mặt trắng nhợt của cô, anh tiếp tục nói: “cô vừa tới nhà họ Nhiêu làm nữ giúp việc đã thích tôi, sao tôi biết được có phải cô vì muốn tiếp cận tôi mà cố ý bắt chước Thượng Quan Nhu hay không?”
Lời nói này như sét đánh ngang tai, đánh Thượng Quan Nhu đến thương tích đầy mình.
cô sắc mặt tái nhợt đứng yên ở đó, bàn tay đang níu lấy vạt áo Nhiêu Triết cũng bị tức giận đến phát run.
Nhiêu Triết biết mình không nên nói những lời như vậy vào lúc này, nhưng anh là không nhịn được. thật ra lúc không cẩn thận nhìn thấy tập nhật ký kia, chính anh cũng giật mình nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ chất vấn cô cái gì.
Hơn nữa, bất luận Kỷ Hinh Mi tiếp cận anh vì mục đích gì, về sau hai người ở cùng nhau anh cũng thật sự thích cô, mà anh cũng nhìn ra cô cũng thật lòng thích anh, anh không nên dùng những lời này làm tổn thương cô.
“Nhiêu Triết, anh thật đáng sợ.” Từ từ buông vạt áo anh ra, cô khóc không ra nước mắt, ngực bị một sự uất ức khổng lồ làm nghẹn đến không thể thở nổi.
cô cẩn thận từng li từng tí phát triển tình cảm của hai người, kết quả lại đổi lấy sự châm chọc và cười nhạo của anh.
Hai kiếp làm người, lại yêu cùng một người đàn ông, đều bị tổn thương tuyệt tình như nhau. Khi cô muốn nói rõ với anh tất cả, nhưng anh lại làm khó dễ, không chịu tin cô.
cô cười lạnh lui về phía sau, mang theo sự thương tổn tuyệt vọng, cầm ly nước trên bàn, lúc Nhiêu Triết cho là cô sẽ hắt ly nước đó vào anh, nhưng cô lại dùng sức tự dội ly nước lên đầu mình. (anh nghĩ ai cũng đê tiện như anh sao?)
Nhiêu Triết bị động tác của cô làm sợ hết hồn.
Những giọt nước không ngừng rơi tí tách từ trên tóc trên mặt cô, dáng vẻ nhếch nhác vô cùng, cô giận dữ trừng mắt nhìn anh, thuận tay lau gương mặt đầy nước.
“Tôi chỉ muốn dùng cách này để làm mình tỉnh táo lại, bởi vì nếu tôi không làm như vậy, sợ rằng sẽ khó khống chế kích động muốn lập tức giết chết anh.”
cô tuyệt vọng nhìn anh, lắc đầu một cái: “Nhiêu Triết, hai kiếp sống anh đều làm tôi vô cùng thất vọng. Từ nay về sau, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa!”
Lúc cô xoay người rời đi, Nhiêu Triết đột nhiên có cảm giác, nếu lần này anh không giữ Kỷ Hinh Mi lại, đời này anh sẽ mất cô vĩnh viễn.
Nhưng, giữ được rồi thì lại thế nào?
__
trên màn hình notebook không ngừng hiện ra đường đi của thị trường chứng khoán, lòng Nhiêu Triết cũng theo đường cong kia mà trở nên phiền não bất an.
Thị trường chứng khoán gần đây rất bất ổn, rõ ràng như anh dự trù tất cả các đường đều đỏ, nhưng anh biết điều này cũng không có nghĩa thị trường chứng khoán đang tăng giá.
Tựa như tâm tình của anh lúc này, vốn anh nên vui mừng vì Thượng Quan Nhu đã mất mà sống lại mới đúng, nhưng bây giờ khuôn mặt xuất hiện nhiều nhất trong đầu anh mỗi ngày chẳng biết từ lúc nào đã biến thành Kỷ Hinh Mi.
Nhắm mắt lại, hình ảnh cô ấy chật vật, ướt đẫm lại xuất hiện trước mắt anh.
Phải tuyệt vọng và tức giận đến mức nào mới có thể làm cô mất lý trí hành hạ mình như thế?
cô nói cô mới thật sự là Thượng Quan Nhu, bây giờ cẩn thận ngẫm lại mới thấy hai người bọn họ thật sự có rất nhiều điểm giống nhau.
Hơn nữa, một cô gái không giàu có, chẳng những thành thục các loại