Trong tư liệu còn nhắc tới, hai mươi bảy ngày trước, cô mở tài khoản trên thị trường chứng khoán, liên tục mua cổ phiếu, tuy số tiền đầu tư không nhiều lắm, nhưng … ba loại cổ phiếu này đều vô cùng có tiềm năng.
Anh nhớ trước khi Thượng Quan Nhu qua đời, anh từng lén nhắc với cô, đầu tư vào mấy cổ phiếu này tương lai sẽ có nhiều lợi nhuận.
Bởi vì chỗ cổ phiếu này đều bị anh khống chế. Tính đến hôm nay, trong một tuần, khoản đầu tư của Kỉ Hinh Mi có thể thu lợi gấp hai mươi lần.
Thú vị!
thật sự là rất thú vị!
Trong nhà mình có một nữ giúp việc, chẳng những trong 5 phút có thể cởi bỏ cửu liên hoàn, pha đúng vị cà phê y như Thượng Quan Nhu, lộ ra nụ cười của Thượng Quan Nhu, còn có thể mua cổ phiếu chỉ có Thượng Quan Nhu mới biết.
Rốt cuộc cô với Thượng Quan Nhu có quan hệ gì?
không đợi Nhiêu Triết lý giải hết các nghi vấn, ngày làm việc cuối cùng của Thượng Quan Nhu tại Nhiêu gia đã chính thức kết thúc.
Thời gian một tháng, nói nhanh thì không nhanh, nói chậm cũng không chậm, cô sắp xếp lại đồ dùng của bản thân chuẩn bị rời khỏi Nhiêu gia, A Tử thì vui sướng nhảy nhót, lão quản gia John lại có vài phần không nỡ.
“Hinh Mi, cháu thật sự không đợi thiếu gia trở về, nói lời tạm biệt với cậu ấy sao?”. Ông nhìn ra được thiếu gia đối với cô có chút để ý, tựa như nhận được chút sức sống từ cô.
“Quản gia John, cô ấy chỉ là một nữ giúp việc nho nhỏ, thiếu gia làm sao có thể nhớ kỹ? Cho dù cô ấy đi rồi, thiếu gia cũng sẽ không phát hiện trong nhà thiếu một người hầu nho nhỏ đâu.”
A Tử thực mất hứng, vậy mà John lại có thể đưa ra loại đề nghị này.
Kỉ Minh Hi so với cô chỉ thông minh hơn một chút, các phương diện khác làm thế nào hơn được cô.
Xét về ngoại hình, cô cũng được coi là mỹ nữ, muốn dáng người có dáng người, muốn dung mạo có dung mạo. Hơn nữa gia đình của cô cũng không tính là kém, ba cô là công chức nhà nước, mẹ cô là giáo viên mầm non, cô có một người anh hơn cô 3 tuổi thuộc giai cấp trí thức.
Nếu cô nguyện ý thì có thể ở nhà sống thoải mái, sở dĩ đến Nhiêu gia làm nữ giúp việc hoàn toàn là để hấp dẫn ánh mắt Nhiêu Triết.
cô thấy, diện mạo chỉ được coi là thanh tú của Kỉ Hinh Mi căn bản không xứng với Nhiêu Triết vốn có dung mạo, gia thế, mọi thứ đều vĩ đại.
Về phần vị hôn thê đã bị đưa ra nước ngoài của Nhiêu Triết- Uông Chỉ Lan lại càng không đáng nhắc tới.
Trong tương lai cô có tự tin sẽ tìm được cơ hội làm cho Nhiêu Triết yêu mình.
Nhưng cô không nghĩ tới, tại thời điểm cô thực hiện mục tiêu gả vào hào môn, vậy mà lại xuất hiện một Kỉ Hinh Mi, trong ấn tượng của cô, Kỉ Hinh Mi căn bản chính là cái hũ nút, cả ngày không nói một câu, rắm cũng không thả lấy một cái, không nghĩ tới một cái hũ nút như vậy lại có thể khiến cho thiếu gia chú ý.
Hừ! Sớm biết rằng thứ đồ như cửu liên hoàn có thể khiến thiếu gia coi trọng, cô cũng sẽ đi học.
Kỉ Hinh Mi chiếm được tiện nghi làm cho cô vô cùng ảo não.
Cho nên đến thời điểm Kỉ Hinh Mi chuẩn bị rời đi, cô hận không thể mua pháo về đốt tiễn Kỉ Hinh Mi đi.
Mặc kệ sự khiêu khích châm chọc của A Tử, Thượng Quan Nhu lễ phép nói với John: “Cháu cảm ơn quản gia John từ trước tới giờ vẫn luôn quan tâm tới cháu, nhưng như lời A Tử nói, cháu chẳng qua cũng chỉ là một nữ giúp việc, hẳn thiếu gia sẽ không để ý đến cháu đâu.”
Kéo rương hành lý đi, Thượng Quan Nhu bước tới cửa, cô xoay người, cười nói: “Vì không gây thêm phiền toái cho thiếu gia, cháu đành đi trước một bước, quản gia John không cần phải đưa tiễn, có thời gian cháu sẽ lại đến thăm mọi người.”
Trong trí nhớ của John, Kỉ Hinh Mi trước đây ở trong trường hợp này chắc chắn sẽ không nói lên lời, loại phương thức nói chuyện làm mình thấp đi để người kia tốt hơn này, ông mới chỉ thấy ở một người.
Đó là… Thượng Quan tiểu thư.
không hiểu vì sao, từ sau khi vị tiểu thư kia qua đời, ông lại cảm thấy nhất cử nhất động của Kỉ Hinh Mi rất giống với cô ấy, nếu như là bắt chước thì ánh mắt sao có thể giống nhau đến như vậy, thật là làm người ta cảm thấy cổ quái.
Có lẽ là ông nghĩ nhiều rồi, lớn tuổi, suy nghĩ một chút lại sinh ra bao nhiêu chuyện kỳ quái.
John cũng không miễn cưỡng, khách sáo vài câu, nhìn cô bước ra khỏi cửa lớn của Nhiêu gia, liền xoay người trở về.
Hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn lại đã thấy cửa lớn Nhiêu gia đóng chặt, Thượng Quan Nhu kéo hành lý, quay người chậm chạp đi về hướng bến xe bus.
Lúc này một chiếc xe màu đen từ xa đang chạy lại đây, trong lòng cô cứng lại, đó là xe của Nhiêu Triết.
Anh thế nào sớm không về, muộn không về lại về nhà đúng lúc này,
Tốc độ của xe dần chậm lại, thời điểm chạy đến bên người cô chiếc xe dừng hẳn lại, cửa kính phía sau xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của Nhiêu Triết.
Tuy rằng không muốn có quan hệ cùng người này, nhưng nên có lễ phép thì cô vẫn có: “Thiếu gia, anh tan tầm rồi?”
Nhiêu Triết nhìn hành lý trong tay cô, đột nhiên nhớ lại từ hôm nay cô sẽ nghỉ việc.
Nhiêu Triết hờ hững nhìn cô hồi lâu rồi nói ra một câu ngay cả chính anh cũng không dám tin: “Nếu tôi tăng lương cho cô, cô có thể ở lại Nhiêu gia giúp việc không?”.
Thấy vẻ mặt giật mình của cô, anh lại nói tiếp: “Tuy rằng cô rất ngỗ nghịch nhưng thỉnh thoảng thấy người như vậy cũng không tệ.”
Lái xe phía trước suýt nữa bật cười vì câu nói này, thiếu gia nhà hắn nói cái gì vậy?
Thượng Quan Nhu cũng suýt bật cười vì câu nói của anh.
May mà cô nhịn xuống, nghiêm trang lắc đầu: “Cám ơn thiếu gia đã coi trọng tôi, nhưng hiện tại tôi không có nhiều hứng thú đối với công việc này nên chỉ có thể buông tha sự nâng đỡ của thiếu gia”.
Nhiêu Triết cũng không khuyên cô nữa, chỉ cười như không cười nhìn cô một hồi lâu mới gạt cửa sổ xe lên, ra hiệu cho lái xe tiếp tục lái.
Thượng Quan Nhu bị bỏ lại một chỗ cảm thấy không thể nói được lời nào.
Khi xe đã chạy đến trước cửa lớn Nhiêu gia, cô không nhịn được nghĩ, gã Nhiêu Triết này thật không có phong độ của đàn ông, nhìn thấy một cô gái như cô đang kéo hành lý cũng không giúp đỡ một chút, quả thật là một tên nhỏ mọn??.
Mắng thầm một trận lại cảm thấy ý nghĩ của mình thật quá ngây thơ, chà chà chân, mang theo vài phần phiền não, cô xoay người đi về hướng bến xe bus.
Thượng Quan Nhu không nghĩ tới mấy cổ phiếu Nhiêu Triết giới thiệu cho cô lại thu về nhiều lợi nhuận như vậy, cô chẳng qua cũng chỉ đầu tư mấy ngàn, cũng chọn một sàn chứng khoán rồi nhân lúc tăng giá mà bán đi, vậy mà tài khoản ngân hàng lại tăng lên những sáu số.
Trước đây, đối với cô năm mươi ngàn chẳng đáng là gì, nhưng bây giờ đó lại là con số trên trời.
cô không có lòng tham, số tiền đó cũng đủ để cô thuê một phòng trọ đơn, nhưng cũng chỉ có thể chi trả tiền học phí trong một thời gian ngắn thôi.
Tính toán cẩn thận, cô có thể mua thêm một chiếc xe đạp, còn thừa được một ít, từ sau tai nạn lần đó, cô quyết định từ sau sẽ không đi xe ô tô nữa.
Buổi tối, cô sẽ tập trung học tài chính đầu tư, từ sau lần đầu đầu tư vào cổ phiếu này, cô cảm thấy sự nghiệp đầu tư này không tồi.
Buổi tối hôm nay, Thương Quan Nhu vừa chào tạm biệt với mấy người bạn học ở cổng trường xong, một chiếc xe thể thao màu đỏ đặt biệt nổi bật đỗ ở cách đó không xa.
Chủ chiếc xe trông cực kỳ đẹp trai, ngồi yên ở ghế lái tay chống xuống lười nhác chống cằm, cười như không cười nhìn cô.
Vài bạn học vẫn đứng ở ven đường kéo tay nhau dừng lại, đang tò mò đánh giá trai đẹp, cúi sát vào nhau vào nhau nhỏ giọng thì thầm.
Loại đàn ông có gương mặt yêu nghiệt giống như Nhiêu Triết, tương xứng với khuôn mặt là cách ăn mặc cá tính, cùng với chiếc xe thể thao màu đỏ xa xỉ, rất khó khiến cho người ta không chú ý tới anh.
Nhưng bản thân anh lại không hề để ý đến thân phận tác phẩm nghệ thuật đang được chiêm ngưỡng của mình, một vài cô gái cười ha ha đánh giá, người có lá gan lớn hơn còn huýt sáo với anh.
Này, tên đàn ông táo bạo chết tiệt kia, thế mà lại chạy thẳng đến trường học của cô sử dụng mỹ nam kế.
Rốt cuộc anh đến làm gì?
cô sẽ không tự kỷ cho rằng anh đến tìm mình.
cô chẳng qua chỉ nghỉ làm nữ giúp việc nhà anh, nhìn ngang nhìn dọc, Nhiêu Triết cũng không phải loại tự hạ thấp bản thân mình để tìm người giúp việc.
cô giả bộ không thấy, tiếp tục đi đến một chỗ cách đó không xa, mà xe của Nhiêu Triết cũng không đuổi theo.
Chẳng qua khóe mắt cô lại phát hiện ánh mắt của anh đang gắt gao chiếu vào cô.
Điều này làm cho da đầu của Thượng Quan Nhu run lên, tim đập mạnh, chân không tự giác bước
nhanh hơn.
Đột nhiên tiếng chuông di động trong túi vang lên, dọa cô nhảy dựng, hoang mang rối loạn, nhanh chóng mở túi xách. Tên hiển thị trên điện thoại là mẹ của Kỉ Hinh Mi.
Ba mẹ của Kỉ Hinh Mi không quan tâm tới con gái, từ khi cô sống lại với thân phận này, cũng chỉ nhận được một cuộc gọi từ nhà mà thôi.
Cũng chỉ để nói với cô, gã đàn ông hơn cô hai mươi mấy tuổi đó đã tìm được vị hôn thê rồi, cô cực kỳ bất hạnh bị knockout.
Lúc ấy lời nói của mẹ của Kỉ Hinh Mi nghe thật tiếc hận, nói Kỉ gia không có phúc phận này.
Thượng Quan Nhu vốn tưởng rằng trước khi sống lại, ba mình đã đủ lạnh lùng, không nghĩ tới trên đời này vẫn còn có loại ba mẹ không suy nghĩ tới hạnh phúc của con gái mình.
“ Hinh Mi à?”
Điện thoại vừa nối, liền nghe thấy tiếng nói đặc trưng của mẹ Kỉ, tiếng nói bén nhọn, làm cho cô thực chán ghét, tuy vậy thân phận hiện tại của cô là Kỉ Hinh Mi, chỉ có thể kiên trì nhẫn nại mà thôi.
Mẹ Kỉ trực tiếp nói vào chủ đề, không hỏi han, không quan tâm, không lo lắng cuộc sống hiện tại của
cô.
“ Tuần trước, em trai lớn của con mượn chiếc xe mới cuả bạn học đi chơi, nhưng trên đường đị bị tai nạn, chẳng những đâm nát bươm chiếc xe đi mượn, còn khiến người khác bị thương nặng, cần bồi thường bạn học và người bị thương kia tổng cộng ba trăm năm mươi ngàn, nhưng số tiền mẹ với cha con gửi ngân hàng cũng không đến ba mươi ngàn…”
Kỉ Hinh Mi nghe thấy có chút run như cầy sấy, đối với em trai lớn của Kỉ Hinh Mi, qua nhật ký của Kỉ Hinh Mi cô biết được chút chuyện về nó.
Thằng bé kém hơn cô một tuổi, là một tiểu bá vương tiêu chuẩn, ở trước mặt ba mẹ luôn là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, trong nhật kí của Kỉ Hinh Mi có nhắc tới, hồi nhỏ cô luôn bị em trai coi thường.
“ Con cũng biết tính tình của em trai con, bình thường tính tình của nó cũng không tốt, lần này gây họa, bị cảnh sát bắt giữ, chịu không ít khổ sở, trong nhà vì chuyện của nó suýt chút phải đi vay nợ, trong lúc mẹ và ba con đang đau đầu, may mà có Nhiêu Triết tiên sinh…”
Nghe đến đó, Thượng Quan Nhu cảm thấy thực không thích hợp.
Nhiêu Triết? Tại sao laị nhắc đến tên của anh?
“ Nhiêu Triết nói cậu ấy là chủ cũ của con, biết nhà ta xảy ra chuyện liền cho người mang đến bốn trăm ngàn, cậu ấy còn nói con ở đấy làm việc rất xuất sắc, bảo chúng ta không cần trả lại tiền ngay lập tức.”
“ Mi Mi, mẹ không nghĩ tới chủ cũ của con lại hào phóng như vậy, tuy mẹ không biết mặt mũi cậu ấy trông có đẹp trai hay không nhưng nếu có cơ hội, con nhất định phải hầu hạ cậu ấy cho tốt, về phần chỗ tiền kia, mẹ cũng không muốn cãi nhau với con, con lựa lời mà nói, rồi trả lại ti