lội đường xa, cho dù không tụng kinh, thì số tiền còn lại cũng cần phải thanh toán, trêu chọc hòa thượng có phải là vui lắm không?”
“Bao nhiêu tiền? Tôi đưa cho các vị.”
Thần Xuyên lấy tiền từ trong ví ra, lúc đang định trả thù lao, lão hòa thượng lại lên tiếng: “Cậu nói cho đệ tử Phật gia chúng tôi dùng cơm chay, đến trước giờ hẹn còn có bao cơm chiều, cơm đâu?”
“……” Bọn họ có điểm nào là giống đi khất thực không?! Thẩm Thần Xuyên cố nhẫn nại, hít một hơi thật sâu, thật sự không ngờ tới chuyện bát nháo này có thể xảy ra, đành lựa chọn nhân nhượng, dàn xếp ổn thỏa, nói nhỏ với người bạn làm rể phụ đứng cạnh: “Không phải còn một bàn dự trù cho trường hợp khẩn cấp sao? Cậu giúp tớ dẫn họ qua đó đi.”
“Được……” Người ban kia bất đắc dĩ khẽ gật đầu, xem ra không để họ ăn no, họ sẽ không từ bỏ ý định, hắn lịch sự dẫn một đám hòa thượng, ở trước mắt bao nhiêu người đi vào hội trường, khí thế kia…… Thật sự là như muốn giết người nha!
“Làm gì vậy, thật ra anh đã đắc tội với người nào?” Đợi các hòa thượng đi xa, Nguyễn Linh mới bùng phát.
Thẩm Thần Xuyên nghiến chặt răng, đanh mặt, hướng nhẹ mắt nhìn Tiểu Lộc cách đó không xa, ngay lúc Nguyễn Linh còn chưa phát hiện, liền thu hồi ánh mặt lái, giọng bình tĩnh nói nhỏ: “Chẳng qua, chỉ là mấy đứa nhỏ tính tình còn con nít trêu chọc thôi, em lớn như vậy chấp nhất ba cái trò con nít này làm chi? Nhiều khách khứa như vậy, gây nháo chuyện này lên, làm ầm ĩ không giải quyết êm thấm được, chẳng phải người mất mặt vẫn là hai chúng ta sao.”
“Tính tình con nít, chơi đùa trêu chọc thôi sao? Anh thật còn không chịu nói cho em biết, người nào con nít như thế này tính tình đùa giỡn như vậy chứ?!” Nguyễn Linh không thể không kích động, kết hôn là đại sự, ai lại muốn bị như vậy chứ!
“Em còn có thể ở đó gào thét lớn tiếng, MC ở kia có microphone kìa, em cứ việc đến hỏi mượn.” Thẩm Thần Xuyên cũng không khá hơn được bao nhiêu so với cô, anh thật sự sắp mất hết kiên nhẫn, nhịn không nỗi nữa rồi.
Nhìn thấy hai người sắp cãi nhau ầm ĩ lên, cô phù dâu đứng kế bên vừa định lên tiếng khuyên can, thì lại có chuyện xảy ra nữa.
Lần này trước mặt đi tới là một đám đạo sĩ, xác thực mà nói vốn hẳn là vừa nhảy những điệu vũ kỳ quái vừa hướng về phía hội trường đi tới, miệng còn lầm bầm phát ra một đống âm thanh làm cho người ta nghe không hiểu gì cả.
“Này…… Này lại là gì nữa đây?” Lúc này đến phiên phù dâu thất thanh hô to, chuyện này nhất định là một hôn lễ kinh hồn bạt vía mà từ trước tới nay cô từng tham gia, có thể nói chính xác là thay phiên nhau xuất hiện, tim nào không có năng lực chịu đựng thì nhất định là không thể chịu nổi rồi.
Đạo sĩ không để ý tới cô ta, tiếp tục nhảy múa, từ từ quay xung quanh bên người Nguyễn Linh, vẻ mặt hung thần ác sát lấy từ trong người ra tấm phù chú, làm như có chuyện lạ ở trên không trung đưa tay lên vung vẫy vài cái, sau đó phun vào tấm phù chú, dùng sức hướng tới trên người Nguyễn Linh dán tấm phù chú lên. Tiếp theo vị đạo sĩ kia tựa như trúng tà, cứ như bị động kinh, vặn vẹo người vài cái, thất thanh hét thật lớn: “Yêu súc, mau mau hiện ra nguyên hình!” (Yu: =)) haha )
“Đi, tránh ra! Đừng có chạm vào người tôi!” Tinh thần Nguyễn Linh đúng là hết chịu đựng nỗi nữa, không thể nhịn bất cứ thứ gì nữa, nổi giận hét lớn, trừng to mắt nhìn vị đạo sĩ đang múa may trước mặt.
Thẩm Thần Xuyên theo bản năng ôm lấy Nguyễn Linh, vừa dịu dàng trấn an cô, vừa chất vấn: “Các người làm cái trò gì vậy hả?”
“Yêu súc! Ta trên đường đi ngửi thấy mùi hồ ly quất nhiễu liền tìm tới nơi này, hồ ly tinh đáng chết, đừng tưởng rằng ngươi bám vào trên người vị cô nương này, là có thể tránh được pháp nhãn của ta!” (Yu: nó ko bám vào, nó dịch dung thôi, vẫn là nó. Đạo pháp chú còn kém lắm. )
Vị đạo sĩ rất cương quyết đòi tróc nã ‘Hồ yêu’, cương quyết cho rằng Nguyễn Linh bị hồ ly tinh bám vào người. Mặc kệ mọi người xung quanh lôi kéo thế nào, ông ta đều kiên trì không chịu buông tha ‘Yêu súc’ này. Khung cảnh bắt đầu lâm vào tình trạng hỗn loạn, nhân viên phục vụ nhà hàng cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, liền nhớ ra phải đi tìm bảo an, những người có mặt trong hội trường cũng bắt đầu ào ào lao ra xem náo nhiệt.
Cô dâu lâm vào tình cảnh gần như mất khống chế, chú rể cũng dần dần không thể tiếp tục duy trì được trấn định.
“Há há…. Ôi chao, sao lại có thể chấn động như vậy? Khưu Sinh, anh tìm diễn viên tạm thời mà cũng quá chuyên nghiệp đi, ha ha ha ha…… Không được, em đau bụng quá, ha ha ha……” Trình Tiểu Lộc rốt cục cũng không nín được nữa, để không làm mọi người hoài nghi, cô đơn giản trốn ở dưới bàn, cúi gập người gần sát đất mà cười ha hả.
Tiểu Lộc đã lâu lắm rồi không có được cảm giác vui sướng tràn trề như vậy, trước đây cũng có một lần gần giống đó là khi cô dùng giàn ná bắn bể kính cửa sổ của nhà cậu chàng hàng xóm, bởi vì cậu ta thật không có đạo đức công cộng lại dùng nước tiểu bắn vào người cô. Lần này thật ra cũng không giống lắm, cô bị thương tuyệt đối so với bị người dùng nước tiểu bắn vào mình còn nghiêm trọng hơn gấp trăm ngàn lần. Đáng tiếc, cô vẫn còn chưa thích đủ, cảm xúc đã bị một giọng nói u ám lạnh lẽo phá hỏng.
“Cô dù sao cũng là bạn bè với nhau, làm vậy có tuyệt tình lắm không, như vậy thì thấy hay lắm sao?”
“……” tiếng cười ngặt nghẽo của Tiểu Lộc đột nhiên im bặt, trầm mặc mãi một lúc lâu sau, dưới bàn mới lại truyền đến giọng của cô: “Bọn họ làm vậy với tôi, không phải càng tuyệt tình hơn sao?”