“Cũng không có gì! Ta cũng không phải lần đầu tiên trở thành nhân vật chính trong lời đồn đãi.” Y Thượng Tĩnh cười cười, thản nhiên liếc mắt nhìn Sử Lộc một cái, sau đó lại nhìn về phía kia ba vị mỹ nữ, “Ba vị mỹ nữ, cám ơn các ngươi còn có thể nhớ kỹ ta, một tiểu nhân vật không đáng được chú ý này. Ta rất vui khi trở thành nhan đề giải trí cho các ngươi, làm nhân vật chính trong miệng các ngươi, ta có thể cùng các ngươi kết giao bằng hữu hay không, đến tiến thêm một bước để nhận thức nào?”
Tiền Duy Nhã nhìn Y Thượng Tĩnh híp mắt lại, khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu, liền biết, Y Thượng Tĩnh lần này là muốn ra tay ! Xem ra, cô ấy lần này là rất tức giận! “Thượng tĩnh, cậu không cần cùng mấy cô đó chấp nhặt!”
“Kiến thức? ! Phải dùng ra sao? !” Y Thượng Tĩnh tựa tiếu phi tiếu: “Mình chỉ là hôm nay tâm tình rất không tốt, cho nên muốn tìm vài người đến nói chuyện phiếm, thuận tiện cũng kết giao thêm vài người bạn, về sau cho dù thực sự có chuyện gì, mọi người cũng có thể chiếu cố lẫn nhau a! Đúng hay không, trợ lý Sử?”
“Ách. . . . . .” Sử Lộc nghĩ trả lời, nhìn biểu tình của Y Thượng Tĩnh cũng không giống như là đang tức giận, trên người cô phát ra một loại khí thế, rất lạnh, không giống như là Y Thượng Tĩnh trong trí nhớ, bất luận chuyện gì đều thản nhiên! Chẳng lẽ hiện tại mới có thể là Y Thượng Tĩnh chân chính sao? !
Mà ba nữ nhân kia nhìn thoáng qua nhau, liền hướng về Sử Lộc nói: “Trợ lý Sử, chúng ta còn có việc, phải đi trước!” Sau đó liền vội bưng bàn ăn, đứng dậy bước đi.
“Coi như các ngươi chạy trốn mau! Lần sau sẽ không tiện nghi cho các ngươi như vậy!” Y Thượng Tĩnh cười lạnh nói, “Cho rằng ta yếu đuối dễ bắt nạt, dám ở trước mặt ta nói xấu ta, không cho các ngươi chút giáo huấn, thật đúng là hổ không ra oai lại nghĩ mèo bệnh!”
“Tốt lắm, tốt lắm. Thượng tĩnh, ai lên chức thì cũng chính là có chuyện như vậy! Ngươi thăng chức, người khác nhìn đỏ mắt, đương nhiên sẽ nói xấu cậu! Cậu đừng để trong lòng nữa.” Tiền Duy Nhã an ủi vỗ vai Y Thượng Tĩnh, “Kệ các cô kia nói cho đã miệng đi, qua vài ngày sẽ không có chuyện gì nữa!”
“Đúng vậy a! Thượng tĩnh!” Một bên Sử Lộc cũng an ủi Y Thượng Tĩnh, nguyên bản cũng muốn vỗ vỗ vai của cô, nhưng lại nghĩ lại ấn tượng của hắn với Y Thượng Tĩnh chỉ là sơ giao, chính mình cùng cô cũng không phải quá quen biết, làm như vậy, sẽ có điểm đường đột. Vì thế, Sử Lộc cứng rắn đem cái tay vươn được nửa đường kia thu trở về, sờ sờ cái mũi của mình. Khi hắn vừa tới công ty lại trở thành trợ lí của phó lý, cũng bị người nghi ngờ năng lực, cũng có người truyền đi lời đồn đãi về mình. Mà không phải hiện tại chính mình cũng không phải rất tốt sao? Cho nên, chỉ cần chính mình cố gắng đi chứng minh lời đồn đãi của họ là sai lầm, lời đồn đãi liền tự sụp đổ.
“Ân!” Y Thượng Tĩnh gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được lời nói của Sử Lộc: “Kỳ thật ta cũng cũng không có để ý! Hơn nữa, nói không chừng, qua vài ngày, ta sẽ trở lại chức vị cũ của mình!” Y Thượng Tĩnh cười cười: “Trợ lý Sử, anh có muốn cùng ngồi hay không?!”
Sử Lộc thực tự giác ngồi xuống bên cạnh Y Thượng Tĩnh, Tiền Duy Nhã lại âm thầm cười, nhưng miệng lại hỏi : “Cậu nói những lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ cậu không thể đảm nhiệm công việc này?”
“Ha ha! Ý tứ trên mặt chữ!” Y Thượng Tĩnh cũng không muốn nói thêm cái gì, nói hơn, trong lòng sẽ có tức giận. Liền chuyển đề tài, “Trợ lý Sử và Duy Nhã, các ngươi có thể hay không hướng ta giới thiệu tình huống trong công ty, tỷ như nói công ty chúng ta sáng lập như thế nào, còn có cổ đông linh tinh.”
Sử Lộc vừa nghe, liền xanh mặt, nhịn không được nhìn Tiền Duy Nhã liếc mắt một cái, như là đang hỏi: cô ấy có thật là không biết? việc đó không phải là tư liệu cơ bản nhất cần phải biết của một nhân viên khi đi làm sao? Mà Tiền Duy Nhã cũng quay về bày ra một ánh mắt bất đắc dĩ.
“Uy ! Các ngươi không cần ở nơi này mắt đi mày lại !” Y Thượng Tĩnh đương nhiên biết bọn họ trong mắt truyền nội dung gì, cười hớ hớ nói: “Nói đi! Ta chính là không ngại học hỏi kẻ dưới, các ngươi cũng không nên đánh gãy tinh thần tích cực học tập của ta a! Các ngươi phải biết rằng, thời gian ta khiêm tốn như vậy không nhiều lắm nga!”
Tiền Duy Nhã vừa nghe, gương mặt hiện lên biểu tình bị đánh bại, mà sử lộc cũng chỉ là mỉm cười.
. . . . . .
Tuy rằng mùa đông lạnh, nhưng mùa đông sau giữa trưa trời nắng cũng là thực ấm áp.