Từ lúc giải toả hiểu lầm với Mạc Tuyên, tâm tình Cao Phàm dường như rất tốt, thỉnh thoảng lại làm một ít cử chỉ thân mật, mập mờ với tôi.
Trước mặt người lớn trước thân mật tôi còn có thể hiểu được, nhưng mà bây giờ. . . . . . Bất cứ lúc nào cũng khoác vai ôm eo và đánh lén hai má như cái lần nọ . . . . . .
Làm hại người ta khống chế không nổi trộm tự kỷ một phen, cho rằng tên này thích mình.
Kỳ thật dưới đáy lòng tôi đã thích Cao Phàm, nếu không cũng sẽ không xúc động đễn vậy mà to gan gả cho hắn.
Cao Phàm là một người đàn ông rất có mị lực, cùng hắn ở chung càng lâu sẽ càng không tự chủ mà bị hắn hấp dẫn. Loại đàn ông này trời sinh đã hấp dẫn phụ nữ, cũng may người này giữ mình trong sạch, đối với những cô gái có ý đồ bất chính với mình hắn đều làm mặt lạnh như băng, còn đối với con gái bình thường cũng khá ôn hoà, duy chỉ có với tôi mới nóng bỏng, ôn nhu, tự nhiên nhất, hiểu ra điều này làm tôi sung sướng đến muốn bay lên.
Nhưng là thích không bao lâu, sẽ phát hiện việc hắn và tôi cùng ở chung kỳ thật là giống mấy người bạn kia của hắn, hoá ra hắn cũng xem tôi là anh em sao? Chẳng lẽ hắn và anh em cũng thường xuyên chơi trò hôn nhẹ ?
Cái này cũng không là gì, nhưng điều làm tôi cảm thấy thất bại và bất lực là, ở chung lâu như vậy, còn ngủ chung rồi, tôi đến bây giờ vẫn còn là một ..., thật không hiểu là tôi không có sức hấp dẫn hay là Cao Phàm định lực tốt, hoặc là hắn đối với tôi thật sự một chút hứng thú cũng không có?
Thích một người dĩ nhiên là sẽ muốn cùng đối phương tiếp xúc thân mật, chúng tôi hàng rào thứ nhất, thứ hai đều đã vượt qua rồi, ngược lại cái hàng rào cuối cùng này khi nào mới có thể vượt qua đây?
Hắn đối với tôi không có hứng thú cũng không nói lên là tôi cũng đối với hắn không có hứng thú nha! Trái lại, tôi vô cùng hứng thú! Vừa nghĩ đến cái hôn hụt kia vì rụt rè quá đáng, tôi càng kiên định nội tâm xác định mục tiêu - hấp dẫn Cao Phàm.
Mục tiêu đã xác định rồi, nhưng hành trình thực hiện nó khá khó khăn.
Nhìn Cao Phàm ngồi đối diện đang dùng cơm, tôi âm thầm thở dài, không biết cái tên này là vô tình hay hữu ý, lại chọn tắm rửa trước mới đi ăn cơm.
Sau khi tắm rửa xong, Cao Phàm tinh thần sáng láng, mặc quần áo thoải mái ở nhà, càng đáng giận là áo chỉ cài vài nút, lồng ngực mê người thoắt ẩn thoắt hiện, tóc vẫn còn ẩm ướt long lanh vài giọt nước, trái táo (Adam) khêu gợi do cắn nuốt mà nhấp nhô lên xuống, nhìn người còn kích thích hơn cả đồ ăn mê người trên bàn. Tôi nuốt nuốt nước miếng, lại thật sự lo lắng có khi nào trực tiếp nhào tới trước.
Lúc tôi đang miên man suy nghĩ mấy ý tưởng không CJ gì đó thì Cao Phàm chậm rãi nói: "Vợ yêu à, em nếu không ăn nhanh để tắm rửa thì..., cuộc hẹn sẽ bị trễ đó nha!"
Cuộc hẹn? A! Tôi cùng Mạc Tuyên và An Thiến hẹn 8 giờ gặp mặt tại quán "Cách điệu".
Sắc tức thị không nha. . . . . .
Tôi ảo não liếc cái tên thiếu chút nữa hại tôi quên mất cuộc hẹn quan trọng này, chép miệng, sau đó một bên niệm "sắc tức thị không" một bên nhanh chóng ăn cơm, tốc hành tắm rửa, vọt đến quán "Cách điệu".
"Cách điệu" chính là cái quán do chị dâu họ của tôi mở, cho nên mỗi lần đến"Cách điệu" tôi liền quen thuộc tìm tới quầy bar, tìm được người đang tự mình pha đồ uống chị dâu họ - Đồng Nghiên.
" Đồng Nghiên à, mặt chị thật trẻ nha, thoạt nhìn vẫn còn trẻ như vậy, nói mau, anh họ làm thế nào mà khiến chị thoải mái thế?" Tôi nhìn chị dâu họ vừa đùa vừa cười nói.
Nghe tôi pha trò, chị dâu họ khuôn mặt có chút đỏ lên, thật sự là CJ nha.
"Tiểu Nhã . . . . . ." Đồng Nghiên bất lực cầu xin tha thứ.
Ha ha, chị dâu họ thật sự là rất đáng yêu, lại xinh đẹp, thực may mắn cho anh họ tôi. Mà tôi mỗi lần tới cũng không nhịn được đem nàng trêu chọc.
Theo chéo áo, tôi nhìn xuống, quả nhiên, là cháu gái đáng yêu của tôi.
Tên của nhóc là Hứa Niệm Nghiên.
Nói đến tên của cháu gái quả là có lịch sử rất lớn. Anh họ tôi tên Hứa Kiệt, chị dâu là Đồng Nghiên, mà cháu gái lại gọi là Hứa Niệm Nghiên, nhìn ra chưa, chứa biết bao yêu thương nha, lại rất buồn nôn nữa, vì cái tên này, tôi đã khinh thường anh họ suốt ba tháng.
Cháu gái tôi năm nay 5 tuổi, hai má hồng hồng bụ bẫm, rất là đáng yêu, mỗi lần đều khiến cho tôi yêu thích không muốn buông tay, chính là cô nhóc mỗi lần đều gọi tôi là Tiểu Nhã Tiểu Nhã, đúng là gen ác ma của anh họ tôi.
Quậy một hồi với chị dâu và cháu gái, cuối cùng cũng chờ được hai mỹ nữ trễ hẹn kia.
Sau khi an toạ, hồi tưởng lại hình ảnh mê người của Cao Phàm lúc ăn cơm, tôi bất giác thở dài.
"Chậc, chậc, chậc, chậc tiểu Nhã à, vẻ mặt cậu sao lại giống chưa thỏa mãn dục vọng thế kia?" An Thiến vẻ mặt YY hỏi.
Tôi kinh ngạc, ngẩng đầu ngơ ngác hỏi: "Nhìn rõ ràng như vậy sao?"
"Ha ha ha ha ha. . . . . ." Một tràng cười mất hình tượng lập tức vang lên.
Thật không thể tin nổi, hai người bề ngoài hoàn mỹ như thế lại có giọng cười đáng sợ như vậy, các anh chàng yêu thích hai người bọn họ ơi, không nên bị bề ngoài của họ lừa gạt nha!
Tôi ai oán nhìn các nàng, chỉ thiếu điều chạy ra ngồi ở góc tường tự kỷ.
"Ha! Tớ gọi các cậu đến để cho tớ lời khuyên, chứ không phải để các cậu trêu chọc nha. . . . . ."
Từ lúc chúng tôi gặp lại nhau, tôi đã đem nguyên nhân kết hôn với Cao Phàm nói cho các nàng biết.
"Tiểu Nhã của chúng ta trưởng thành thật rồi!" Mạc Tuyên vừa cười vừa nói.
An Thiến đột nhiên to gan nói ra: "Tiểu Nhã, cậu giá nào cũng phải quyến rũ hắn đến mụ mẫm nha!"
Tôi vẻ mặt ra chiều cảm động nhìn nàng, tri âm à, thật sự là tri âm, tôi chính là có loại này ý tưởng trong đầu, hôm nay An Thiến ủng hộ tôi càng thêm khẳng định tính khả thi của ý tưởng này.
Nhưng vấn đề lớn nhất là. . . . . . Cho dù tôi có suy nghĩ bất cứ giá nào cũng không có chiêu nha. . . . . .
"Có điều là. . . . . ." An Thiến nghiêng đầu rầu rĩ nói: “Tiểu Nhã hình như không thế nào hiểu được đàn ông nha, ngoại trừ xem truyện tranh là đọc tiểu thuyết, tiếp xúc toàn là đàn ông không có thật không hà. . . . . ."
Hô hô, thật bậy quá, bởi vì trong truyện tranh toàn các anh chàng đẹp trai, còn trong tiểu thuyết toàn là các anh hoàn mỹ chứ sao. . . . . .
"Không bằng. . . . . ." An Thiến cùng Mạc Tuyên nhìn nhau thoáng qua, như hai thiên thần đen tối nhìn tôi âm hiểm cười: “Nếu tiểu Nhã đã thành niên rồi, đêm nay chúng tớ sẽ dẫn cậu đến một chỗ rất tốt, mở mang một tí kiến thức về thiên đường của người trưởng thành nha!"
Nhìn xem các nàng cười âm hiểm, tôi đột nhiên phía sau lưng lạnh run. . . . . .
Tới cái chỗ tốt lành nọ, cửa thiên đường dành cho người trưởng thành, khóe miệng tôi không thể kềm chế mãnh liệt co rút lại.
Cái nơi tốt lành kia kỳ thật chính là nơi có nhiều khách hàng là nữ giới tiệm Ngưu Lang. Tiệm này cực kì bí mật, tôi theo chân An Thiến và Mạc Tuyên qua bảy ngõ tám hẻm mới đến nơi. (nguyên văn : 七拐八拐 )
Thật không thể tin nổi, các nàng lại dẫn một người trong sáng như tôi đến một chỗ chẳng trong sáng tí nào.
Nhìn An Thiến quen thuộc móc ra thẻ VIP, xem Mạc Tuyên vẻ mặt biểu lộ sự quen thuộc, tôi choáng váng nhìn hai nàng khoác tay hai nam tiếp viên đi vào.
Bên trong tràn ngập hương vị dụ hoặc người ta phạm tội, đèn trần mờ ảo, sân khấu rộng rãi, đầy rẫy khách nữ.
Lần đầu tiên trông thấy nhiều bác gái giàu có tụ lại một chỗ chơi tiểu bạch kiểm, khung cảnh thật quá hoành tráng.
Hôm nay quả là vận khí tốt, xem được Red múa thoát y, xem ra anh chàng Red quả là đỏ quá đỏ rồi, microphone mới vang lên, những phú bà đã có nhân tình lập tức vứt bỏ nhân tình, trong vài giây ngắn ngủi lập tức bao vây sân khấu trong ba lớp ngoài ba lớp, tốc độ kia cực nhanh khiến tôi mới khép được miệng liền há hốc mồm.
Theo lý thuyết ba người chúng tôi khó mà chen được đến khán đài, mà An Thiến và Mạc Tuyên là ai chứ, hai người này lại kéo tôi lên, như giống như đánh giặc loại bỏ hiểm trở, cuối cùng cũng đem được cả ba đứng tại hàng đầu.
Lúc này đèn tắt phụt, tiếng thét chói tai nổi lên bốn phía, xem ra là cái anh Red nọ sắp biểu diễn .
Chỉ thấy hai bên sân khấu phun sương mù trắng xoá, lúc ẩn lúc hiện như mộng ảo cảm giác hư vô, sau đó bóng người thoắt ẩn thoắt hiện xuất hiện trên võ đài.
Phải biết rằng các tiệm kiểu này khiến cho người ta cảm phục nhất là hiệu ứng ánh sáng, lúc này ánh sáng chậm rãi loé lên, đổi thành một loại ánh sáng nhu hòa mị hoặc nhân tâm, khiến cho Ngưu Lang trên võ đài trông vô cùng đẹp mắt mê hoặc lòng người.
Chỉ thấy anh chàng Ngưu Lang này nhìn bác gái háo sắc dưới đài nhẹ nhàng nháy mắt, bác gái đứng bên cạnh chúng tôi lập tức thét chói tai khát khao muốn bò lên võ đài. Quá đáng là, một bác gái dáng người vô cùng vĩ đại cũng cố gắng tiến lên, đáng tiếc là hình thể trở ngại, làm cho nàng rất xấu hổ rớt xuống giữa khán đài và bức tường, tiến thoái lưỡng nan, như cá mập mắc lưới.
Xem bác gái biểu diễn xong, tôi chăm chỉ đánh giá sơ bộ anh chàng Red này một chút.
Dáng người không tệ, ngoại hình không tồi, nếu không gặp Cao Phàm trước có lẽ tôi cũng vậy sẽ vì ngoại hình xuất chúng của hắn mà hò hét, đáng tiếc, tôi đã gặp được Cao Phàm, từ đó về sau những người đàn ông khác trong mắt tôi đều có điểm gì đó kém sắc hơn.
Lúc tôi đang đánh giá hắn, ánh mắt của hắn đột nhiên bắt gặp ánh mắt tôi. Wow! Thì ra cái này gọi là phóng điện nè, đáng tiếc mắt kính của tôi quá dầy, có vẻ như đã làm dòng điện kia khúc xạ ra nơi khác.
Âm nhạc vang lên, tên Ngưu Lang này nằm nghiêng người lười biếng trên một tấm thảm chính giữa sân khấu, ngón tay thon dài như có như không chậm rãi mở nút áo, ánh mắt mê mang phối hợp với động tác sexy, dưới đài các bác gái hưng phấn đến mức đã có dấu hiệu bất tỉnh.
Nhìn màn biểu diễn của hắn, tôi cũng vô thức đem hắn ảo tưởng thành Cao Phàm, ha ha, nếu như là Cao Phàm ở trước mặt tôi thoát y vũ mà nói..., tôi khẳng định không nói hai lời lập tức nhào tới. Nghĩ cũng thực xin lỗi Ngưu Lang huynh đang ra sức lao động.
Lúc tôi đang phân thần, đợt tiếng thét thứ hai vang lên, tôi hoàn hồn nhìn kĩ lại, thì ra anh chàng này đã bắt đầu cởi quần .
Má ơi, không phải hắn đang tính cởi hết đó chứ?
Tôi vô ý thức lấy hai tay che mắt lại, sự thật chứng minh là người ta vẫn còn rất CJ nha. Thấy cử chỉ ngu ngốc của tôi, An Thiến vừa kéo tay tôi xuống vừa nói: "Che cái gì mà che, lãng phí quá, cậu không nhớ mục tiêu lần này của chúng ta sao? Hiểu rõ đàn ông!"
Đúng! Vì Cao Phàm, tôi tiếp tục nhìn tới. Ngưu Lang huynh đang ra sức thoát y, cố lên nha! ( Em sặc cơm ạ...TT)
Tên này trên mặt trung thành một biểu hiện « tựa tiếu phi tiếu », ánh mắt mang theo chút cao ngạo.
Một chút cũng không để lại, tên này chỉ chừa mỗi cái quần nho nhỏ thôi. Thật chết người mà, đây là lần đầu tiên tôi thấy một người đàn ông mặc quần nhỏ nha, ngay cả bố tôi tôi còn chưa thấy mà!
Có lẽ cả đêm nay mất ngủ rồi.
Ngưu Lang đi ra rìa sân khấu, các bác gái điên cuồng nhét tiền mặt vào trong quần nhỏ của hắn, thuận tiện quẹt một ít dầu.
Không phải chứ. . . . . . Khóe miệng của tôi lại bắt đầu co rút mãnh liệt . . . . . . Đây cũng quá lãng phí đi.
Nhìn móng heo đang đeo đầy nhẫn kim cương vừa đem tiền nhét vừa mạnh mẽ vuốt ve cơ bụng, đùi của Ngưu Lang huynh, tôi đáy l