br/> Hạ Chân Ngọc ngồi trên ghế sô pha nhìn cô gái dịu dàng, thanh nhã này, nghĩ thầm cho dù cô ấy có là người phụ nữ được bao dưỡng khác của Chu Cẩn Vũ, cô cũng không có cảm giác phiền phức, đây quả thật là một cô gái rất có mị lực.
Vì vậy, Hạ Chân Ngọc nói “Liệu tôi có thể hỏi một chút, cô là…?”
Cô gái kia nói “Không cần khách khí như thế, tên tôi là Tạ Vũ Manh, Hạ tiểu thư cứ gọi tên tôi là được rồi. Thật ra… tôi là vợ trước của Chu Cẩn Vũ!”
Hạ Chân Ngọc cảm giác mình không có bất cứ ngạc nhiên nào, thậm chí còn thấy hết sức bình thường, mặc dù cô chưa bao giờ hỏi về đời sống tình cảm trước đây của Chu Cẩn Vũ, nhưng với điều kiện của anh, đã từng kết hôn cũng là chuyện quá bình thường, chỉ là cô không ngờ vợ trước khuôn mặt rõ ràng xinh đẹp như thế, sẽ kém Chu Cẩn Vũ không ít tuổi nhỉ?
Nghĩ như vậy, cô thầm cười trong lòng, cô đúng là không tim không phổi, đến lúc này rồi còn nghĩ loạn lên như vậy.
Sau khi Tạ Vũ Manh thấy Hạ Chân Ngọc đã biết rõ thân phận của mình nhưng không hề tỏ ra kinh ngạc một chút nào, liền dùng ngữ khí tán thưởng nói “Hạ tiểu thư xử sự thật bình tĩnh, tôi không có ý gì khác, chỉ là nói sự thật mà thôi.”
Hạ Chân Ngọc nói “Tôi hiểu, tôi cũng không nghĩ gì nhiều, cô muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi.”
Tạ Vũ Manh vừa cười vừa nói “Như tôi đã nói, anh Cẩn Vũ lớn hơn tôi 6 tuổi, chúng tôi đã kết hôn từ 10 năm trước, lấy nhau được 5 năm thì ly hôn. Thật ra mọi chuyện đều tại tôi, tôi còn trẻ nên tương đối cứng đầu, kết hôn rồi vẫn không muốn sinh con, người nhà hai bên đều không có biện pháp gì, cuối cùng chỉ có thể xa nhau, nhưng không hề tổn thương tình cảm của nhau.
Nói đến đây, Tạ Vũ Manh dừng trong chốc lát như để suy nghĩ tiếp theo nên nói như thế nào, sau đó mới tiếp tục nói “Chuyện của Hạ tiểu thư với anh Cẩn Vũ tôi cũng biết chút ít, Hạ tiểu thư hi sinh cả hôn nhân của mình thật là đáng tiếc. Lần này là vì lúc Tết, anh Cẩn Vũ trở về đây khiến người lớn trong nhà rất không vui. Thật ra người nhà chúng tôi sớm đã muốn cho tôi và anh Cẩn Vũ phục hôn, sau khi ly hôn nhiều năm như vậy tôi cũng tự hiểu ra được nhiều chuyện, tôi vẫn yêu anh Cẩn Vũ, cho nên đã đồng ý chuyện phục hôn này, cũng muốn sinh con cho anh ấy.”
Hạ Chân Ngọc cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân vợ trước của Chu Cẩn Vũ xuất hiện ở đây, vì vậy bình tĩnh nói “Tôi muốn hỏi một chút, Tạ tiểu thư đến đây từ khi nào?”
Tạ Vũ Manh đáp “Tôi và anh Cẩn Vũ cùng về đây gần 3 ngày rồi. Hạ tiểu thư không nên hiểu lầm, tôi cũng không muốn phá hỏng chuyện gì cả, chỉ là có cảm giác mình có thể quay lại với anh Cẩn Vũ, cha tôi là cấp dưới của cha anh ấy, hai chúng tôi đã biết nhau từ bé, những năm nay tôi rốt cuộc cũng hiểu ra rằng không ai có thể chăm sóc tôi, bao dung tôi như anh Cẩn Vũ.”
Những lời này nghe thực có chút quen tai, Hạ Chân Ngọc khẽ cười nói “Tôi muốn hỏi một chuyện nữa, Chu Cẩn Vũ đi công tác từ lúc nào?”
Tạ Vũ Manh có chút không hiểu chớp chớp đôi mắt to long lanh, nói “Anh Cẩn Vũ đâu có đi công tác, chỉ là hai ngày này có một cuộc họp ở ngoại thành nên mới rời khỏi đây, nhưng ngày mai chắc anh ấy sẽ về.”
Rất tốt, Hạ Chân Ngọc cười càng ung dung, nói với Tạ Vũ Manh “Tôi biết rồi, tôi sẽ không quấy rầy nữa. Những vật này tôi cũng sẽ không mang đi, Tạ tiểu thư, tôi có thể nhờ cô một chuyện được không?”
Tạ Vũ Manh ôn hòa nói “Nếu làm được tôi sẽ cố hết sức.”
Hạ Chân Ngọc nói “Tôi chỉ muốn cô đừng nói với Chu Cẩn Vũ là tôi đã đến đây, có được không?”
Tạ Vũ Manh nhìn Hạ Chân Ngọc có chút không hiểu cô đang suy nghĩ gì, nhưng vẫn vừa cười vừa nói “Hạ tiểu thư, thật ra đây là chuyện tôi cầu còn không được, không phải sao?”
Hai người đứng đối diện cười với nhau, sau đó Hạ Chân Ngọc nói tạm biệt với Tạ Vũ Manh, ra cửa lớn ngồi vào xe taxi, Hạ Chân Ngọc chỉ nghĩ Tạ Vũ Manh nhìn dáng vẻ xinh đẹp hơn người như thế mà đã hơn 30 tuổi, cảm giác giống như còn trẻ hơn cả cô, gọi anh Cẩn Vũ cũng khiến cho người khác phải thương cảm.
Sau khi Chu Cẩn Vũ ly hôn cũng không tìm ai khác, chắc cũng do nhớ mãi không quên người vợ trước, một người phụ nữ như vậy đừng nói là đàn ông, ngay cả cô là phụ nữ còn thích. Hơn nữa, người ta không muốn sinh con chứ không phải không thể sinh, chuyện này còn gì để nói nữa đây!
Đến tòa thị chính, Hạ Chân Ngọc gọi điện cho Thư ký Đỗ để anh ta ra lấy thẻ và chìa khóa, lúc nhìn thấy Thư ký Đỗ, cô liền nói “Tôi đột nhiên có chuyện gấp không thể đến ven hồ Cách Lâm được, anh cứ cầm những thứ này về trước, đợi khi nào có thời gian thì nói sau, dù sao cũng không vội.”
Thư ký Đỗ gật gật đầu nói “Vậy cũng được, để công việc trong thời gian này hết bận, tôi sẽ cho người mang đến đồ đến cơ quan của cô.”
Hạ Chân Ngọc cười nói “Được”, sau đó trở về Nhã Phong bắt đầu thu dọn đồ đạc, thật ra cũng chỉ có một ít quần áo. Thu dọn đồ đạc xong, cô tìm mang theo giấy tờ nhà, xách túi nhìn căn phòng, rồi đi ra ngoài tìm công ty môi giới nhà đất.
Hạ Chân Ngọc tìm một công ty có quy mô khá lớn, là mắt xích có tính chất của công ty môi giới bất động sản, vừa vào cửa liền nói mình muốn bán nhà, nhân viên môi giới nhìn cô đưa giấy tờ nhà ra, nói “Thưa bà, phòng Nhã Phong bán khá chạy, giá bán cũng tương đối cao. Nhưng thời gian giao dịch căn phòng này của bà quá ngắn, có khả năng phải chịu một khoản thuế khá lớn, mặc dù hiện giờ người mua phải trả thuế, nhưng căn cứ vào diện tích phòng ốc cũng sẽ phải trả một khoản thuế không nhỏ.”
Hạ Chân Ngọc nói “Chỉ cần giá bán không quá thấp là được, cô cứ xem rồi giải quyết đi.”
Người nhân viên môi giới nở nụ cười, nói “Chuyện đó khẳng định không có vấn đề gì, phòng Nhã Phong chúng tôi từng giao dịch không ít lần, thiết kế và hướng nhà của bà vô cùng đẹp, chỉ cần bà đồng ý gánh một chút tiền thuế, những chuyện khác đều không vấn đề. Còn nữa, nếu bà thật sự quyết định ủy thác giao dịch cho chúng tôi, giấy tờ nhà của bà phải để lại đây, ký vào hợp đồng, sau đó chũng tôi sẽ trả cho bà 5000 tệ tiền bảo đảm, bà thấy thế nào?”
Hạ Chân Ngọc nghe xong cảm thấy tương đối hợp lý, cũng không muốn tìm nhà khác, vì vậy liền ký vào hợp đồng, để lại giấy tờ nhà rồi cầm 5000 tệ ra về.
Cha mẹ Hạ Chân Ngọc thấy con gái về sớm cũng không hỏi nhiều, mẹ Hạ nói “Chân Ngọc, mẹ đưa cha con đi khám răng, lần trước khám hình như không ổn lắm, cha con ăn có tý thức ăn đã bị đau rồi.”
Hạ Chân Ngọc nói “Con biết rồi” rồi về phòng mình, sau khi nghe thấy âm thanh cha mẹ đóng cửa đi ra ngoài liền không nhịn được nữa nằm tên giường nghẹn ngào khóc nức nở.
Cuối cùng ngày hôm nay cũng đến, cô thực sự sợ sẽ có ngày như ngày hôm nay. Tuy đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm, nhưng tim vẫn đau vô cùng, đau đến mức không thở nổi.
Hạ Chân Ngọc khóc khàn cả giọng, muốn trút hết ra, ngực chỉ còn lại những cơn đau như dao cắt, rốt cuộc cũng không ra nổi một giọt nước mắt nào nữa mới bò từ trên giường xuống.
Cô đi đến nhà vệ sinh dùng nước lạnh như băng rửa mặt, cố ý dùng khăn mặt lau mắt một lúc, sau đó lại bôi kem dưỡng da, nhìn không thể nhìn ra sự khác thường mới yên tâm.
Được rồi, chính cô tự đi lệch quỹ đạo đời mình, cuối cùng cũng phải về đúng chỗ, quan hệ của cô và Chu Cẩn Vũ cũng đi đến hồi kết rồi.
Cô nghĩ thực tế một chút, tuy bán đi phòng Nhã Phong, nhưng cứ coi như cô mua một căn nhà khác để ở, cha mẹ cô chắc chắn không chuyển đi, hơn nữa lúc đó khó tránh được mọi chuyện sẽ bại lộ. Còn cả việc ở cục bất động sản biết nghĩ sao đây? Cô cũng không thể nghỉ việc đơn giản thế được, hơn nữa nếu Chu Cẩn Vũ phục hôn với vợ trước, cũng sẽ không tìm cô nữa, hay là vẫn cứ nên đi làm.
Hạ Chân Ngọc cứ điềm nhiên như không có việc gì mà đi làm, tan tầm, về nhà, ngoài mặt giống như không có chuyện gì, nhưng cô tự biết, mỗi khi ở một mình, cô sẽ luôn nhớ đến Chu Cẩn Vũ, sau đó cô sẽ lại đau đến tận xương tủy.
Cha mẹ Hạ Chân Ngọc thấy con gái chỉ sau vài ngày mà gầy đi trông thấy, thực sự không dám hỏi nhiều, thấy cô nghỉ Tết xong cũng không có đề cập đến việc chuyển ra, trong lòng cũng có chút hiểu rõ sự tình. Mẹ Hạ chỉ có thể ngồi buồn bã cũng mấy bà bạn già buổi tối, lẩm bẩm con gái số khổ đâu mà khổ, khó khăn lắm mới gặp được một người tâm đầu ý hợp, nhưng nhìn bộ dạng này chắc lại không có kết quả gì.
Đối với căn phòng ở Nhã Phong, hiệu suất của công ty môi giới rất nhanh đã tìm được người mua, đối phương vốn còn cho rằng thuế hơi cao, cần hạ giá phòng. Kết quả vào phòng nhìn thấy người ta đã lắp đặt các thiết bị đồ dùng trong nhà đầy đủ, lập tức hạ quyết tâm, căn bản không cần trả giá, lại sợ người khác cũng nhìn trúng căn phòng này vượt lên mua trước, đồng ý trả toàn bộ tiền phòng bằng tiền mặt.
Vì vậy Hạ Chân Ngọc cùng nhân viên môi giới và người mua nhà đã hẹn thời gian đến ngân hàng xử lý thủ tục xong xuôi, sau đó cô trực tiếp gửi tiền, nghĩ đến một thời gian ngắn nữa, dùng tiền này mua một ngôi nhà hai phòng, một phòng cho thuê.
Thời gian vẫn phải trôi, đây mới là chuyện thực tế nhất, cho dù cô có thực sự từ chức đi nữa, cũng không sợ nhất thời chưa tìm được việc làm khác ăn không ngồi rồi.
Gần một tuần nữa trôi qua, Hạ Chân Ngọc thấy xe của Chu Cẩn Vũ ở công tiểu khu nhà cô, cô yên lặng một lúc bởi vì có thể một lần nữa nhìn thấy anh cảm xúc liền có chút kích động, từ từ đi tới.
Mở cửa xe ngồi vào vị trí lái phụ, Hạ Chân Ngọc nhìn khuôn mặt anh tuấn của Chu Cẩn Vũ, trái tim thoáng chút co rút đau đớn.
Chu Cẩn Vũ không nhìn Hạ Chân Ngọc, chỉ bình tĩnh hỏi “Em bán phòng ở Nhã Phong rồi?”
Hạ Chân Ngọc nói “Ừ, bán rồi.”
Chu Cẩn Vũ tiếp tục hỏi “Tại sao?”. Chu Cẩn Vũ đưa Tạ Vũ Manh đến sân bay, liền vội vàng gọi điện cho Hạ Chân Ngọc mới phát hiện số điện thoại của cô đã dừng hoạt động, anh đến Nhã Phong mới biết phòng đã đổi chủ.
Chu Cẩn Vũ lúc ấy đã cảm thấy có chuyện không ổn, Hạ Chân Ngọc sẽ không vô duyên vô cớ bán phòng ở, nhất định đã quyết định rồi, hơn nữa quyết định này rõ ràng chính là muốn đoạn tuyệt với anh, anh có cảm giác sớm muộn gì Hạ Chân Ngọc cũng làm như vậy, nhưng không ngờ lại đột ngột như thế.
Hạ Chân Ngọc cười nói “Mấy hôm trước vừa khéo lúc em đến nhà anh lấy đồ đã gặp vợ trước của anh rồi.”
Chu Cẩn Vũ hít sâu một hơi, anh cũng đoán ra nguyên nhân này nhưng không nghĩ mọi chuyện lại trùng hợp như vậy, nếu như chỉ vì nguyên nhân này anh sẽ xử lý khá tốt, vì vậy quay đầu nhìn Hạ Chân Ngọc, nói “Manh Manh đã về rồi, anh không nói cho em biết cô ấy về cùng anh vì sợ em sẽ nghĩ ngợi. Anh và cô ấy từng kết hôn 5 năm nhưng đó là chuyện đã qua rồi. Suy nghĩ của họ không phải là suy nghĩ của anh, anh chưa bao giờ nghĩ sẽ tái hợp với Manh Manh bởi vì cảm giác đã thay đổi, anh chỉ coi cô ấy nhỉ em gái mà thôi, em bỏ qua đi.”
Sau đó Chu Cẩn Vũ vịn lấy bả vai Hạ Chân Ngọc, tiếp tục nói “Chân Ngọc, em ngàn vạn lần đừng vì chuyện này mà bỏ rơi anh có được không? Anh biết anh giấu diếm chuyện này khiến em bị tổn thương, sau này anh sẽ không vậy nữa. Anh vừa chuẩn bị một phòng ở, cách cục bất động sản khá gần, em đi làm cũng rất thuận tiện, chúng ta dọn đến đấy được không?”
Hạ Chân Ngọc lại cười nói “Anh đừng tự lừa mình dối người như vậy nữa được không? Vợ trước của anh chẳng qua c