Cao Mai Lệ vừa nghe xong liền lớn tiếng nói: “Việc riêng ư? Nếu như đó là việc riêng của nhà Lý Nguy thì cũng có quan hệ gì đến bà? Tôi được Chân Ngọc mời đến, không mượn bà phải xen vào, hơn nữa đây cũng không phải là đưa vào lò hỏa thiêu, làm sao cần phải có sự có mặt của người nhà làm cái gì?”
Hạ Chân Ngọc thiếu chút nữa bị những lời nói ác độc của Cao Mai Lệ làm cho tức cười, cô kìm nén ý cười, nói: “Mai Lệ là bạn của tôi, tôi mời cô ấy đến, nếu mọi người không muốn nói chuyện thì chúng tôi đi.”
Dì Hai thấy không còn cách nào khác đành phải để cho các cô đi vào, vừa mới ngồi xuống dì Ba đã bắt đầu gây khó dễ: “Chân Ngọc, chúng tôi thật sự không ngờ được cô sẽ làm ra loại chuyện như thế này, rất dọa người mà. Cô nói xem, từ lúc cô kết hôn với Lý Nguy đến nay, cô đã được cái việc gì cho gia đình này? Cơm cũng chưa từng nấu một bữa, suốt ngày chỉ bắt mẹ chồng đi theo sau dọn dẹp cho vợ chồng cô, ngày thường cô có thăm hỏi các bậc bề trên sao? Cô đã từng mua cho Lý Nguy một đôi giầy, hay một bộ quần áo nào chưa? Cô cái gì cũng không làm được, vậy mà còn dám ở bên ngoài làm ra chuyện xằng bậy, cô nói xem cô xứng đáng với gia đình chúng tôi sao?”
Không đợi Hạ Chân Ngọc lên tiếng, Cao Mai Lệ lập tức phản kích, nói: “Bà là vị trưởng bối nào của Lý Nguy tôi không cần biết, nhưng cũng đừng ở đó mà nói lung tung! Cái gì bà cũng nói đến, vậy tại sao bà không nói ngoại trừ căn nhà này thì những thứ khác đều là do nhà Chân Ngọc bỏ tiền ra mua nhỉ, ngay cả tiền tiệc cưới cũng là do Chân Ngọc chi trả. Chân Ngọc cũng không nhận được từ nhà các người một phân tiền mừng nào, các người ăn của Chân Ngọc, uống của Chân Ngọc, vậy mà còn ở đó nói mát, ai trong các người xứng đáng hả? Đây là do Chân Ngọc hiền lành mà thôi, nếu là tôi thì tôi đã sớm làm ầm ĩ lên cho mọi người đều biết, rốt cuộc ai mất mặt hơn ai còn chưa biết chắc đâu!”
Cao Mai Lệ vừa dứt lời, trên mặt mọi người đều là lúc đỏ lúc trắng cực kỳ khó coi. Lúc này Lý Nguy cũng có phần tức giận, nói: “Cao Mai Lệ, Chân Ngọc mời cô đi cùng đến đây chúng tôi mặc kệ, nhưng chuyện riêng của nhà chúng tôi cô tốt nhất đừng có xen mồm vào.”
Cao Mai Lệ trực tiếp đứng lên, mắng: “Lý Nguy, anh thúi lắm! Anh tưởng mình là ai mà bày ra cái vẻ mặt này, tôi nhiều lần nói với Chân Ngọc rằng thực sự không nên chịu đựng cuộc hôn nhân này vì bất cứ điều gì. Bởi vì sao? Bởi vì cô ấy có một bà mẹ chồng khó hầu hạ, một đám họ hàng thân thích không biết phân rõ phải trái, một ông chồng là kẻ bất lực! Nhưng Chân Ngọc không nghe, cô ấy bảo dù sao cũng đã kết hôn rồi, rắc rối thành như vậy đó cũng là do bản thân cô ấy tự tìm đến, ai cô ấy cũng không oán trách. Kết quả thì thế nào? Con mẹ nó, nếu như anh không cố tình gây khó dễ thì Cao Mai Lệ tôi cũng không thèm nói làm cái gì. Nhưng hiện tại anh đang làm cái gì thì chính anh là người rõ ràng nhất, Hạ Chân Ngọc muốn giữ lại thể diện cho anh tôi cũng không có ý kiến, song chính bản thân anh cam tâm tình nguyện đội nón xanh lên đầu, đem vợ mình để đổi lấy tiền đồ lại còn đòi nói lý lẽ. Lý Nguy, anh chính là một tên vương bát đản thối tha.”
Khuôn mặt Lý Nguy lập tức căng cứng, đỏ bừng lên, toàn thân không ngừng run rẩy, hiển nhiên là bị Cao Mai Lệ làm cho tức giận quá mức. Lúc này dì Hai của Lý Nguy mới lấy lại tinh thần, giọng nói của bà ta cũng lớn hơn: “Hừ, tôi biết các người muốn nói cái gì. Thân thể Lý Nguy như thế nào chúng tôi tự khắc biết rõ, cháu tôi rất khỏe mạnh. Tôi chỉ có thể nói rằng Lý Nguy nhà chúng tôi là một người chồng thực thụ, rất biết thương hoa tiếc ngọc. Lý Nguy đã nói với chúng tôi rồi, Chân Ngọc hoàn toàn không muốn cùng nó trải qua cuộc sống vợ chồng, nó cũng đã vài lần khẩn cầu nhưng Chân Ngọc tìm mọi cớ để cự tuyệt, chúng tôi còn biết nói cái gì đây. Có thể lời nói của dì Hai như tôi rất khó nghe, nhưng chẳng nhẽ nó lại phải đi cưỡng gian à? Như thế đâu có được!”
Bà ta vừa nói xong thì dì Ba của Lý Nguy cũng hùa theo, cười lạnh nói: “Không cần nhiều lời, chuyện ngày hôm đó chúng tôi sẽ không bỏ qua cho đâu, vẫn nên nói vào chuyện chính đi. Hạ Chân Ngọc, nhà chúng tôi cũng không có yêu cầu gì khác, nếu như cô ở bên ngoài thực sự đã làm chuyện có lỗi với Lý Nguy trước, thì cô chỉ cần đáp ứng vài điều kiện chúng tôi cũng không gây khó dễ cho cô, đến lúc đó trực tiếp ly hôn, cô và Lý Nguy sẽ không còn liên quan nữa. Nếu không đồng ý, như vậy thì chúng tôi thật đúng là phải nói chuyện này với cha mẹ cô, họ hàng thân thích của cô, còn có cả lãnh đạo ở đơn vị cô để cho bọ họ biết cô là người như thế nào!”
Hạ Chân Ngọc và Cao Mai Lệ thực sự là không thể tin được, quay sang nhìn Lý Nguy, ngàn vạn lần không nghĩ tới hắn sẽ đem tình trạng thân thể mình bóp méo đi như thế để nói với các vị trưởng bối. Hạ Chân Ngọc tức giận, cả người run lên, Cao Mai Lệ nhanh chóng nắm lấy tay cô để cho cô bình tĩnh lại.
Sau đó cười lạnh nói: “Lý Nguy không phải là đàn ông, hắn có làm được hay không thì những người làm dì như các người có thể biết rõ sao? Các người dám nói, nhưng còn tôi không dám nghe đâu. Bản thân tôi chỉ muốn hỏi một câu, Lý Nguy có làm được hay không, là do các người đứng ở bên giường nhìn, hay là….., đừng nói với tôi là các người thấy ghê tởm, phi!”
Những lời Mai Lệ vừa nói ra khiến cho dì Hai và dì Ba của Lý Nguy đỏ mặt không đáp lời.
Hạ Chân Ngọc một hồi lâu sau bình tĩnh trở lại mới nói: “Nói ra điều kiện của các người đi.”
Ánh mắt dì Ba lập tức sáng lên, bà ta nói: “Được, được, nói ngay đây. Hai người lấy nhau trong hòa bình thì cũng nên chia tay trong hòa bình, chỉ là nếu như ly hôn thì chúng tôi cũng rất nhớ cô, dù sao cô và Lý Nguy cũng coi như là vợ chồng suông một thời gian. Uhm, kỳ thật cũng không có chuyện gì, tất cả đều là việc nhỏ mà thôi. Chả là thế này, cha Lý Nguy sắp tới sẽ nghỉ hưu, cô xem trước khi nghỉ hưu có thể hay không đề bạt vào vị trí phó phòng nào đó. Còn nữa Lý Nguy là một người hiền lành trung thực, vẫn cần phải nhờ đến Chu thị trưởng tốn nhiều tâm tư trước khi đề bạt nó lên làm trưởng khoa ở đơn vị cho thuận buồm xuôi gió. Còn có dượng Ba của Lý Nguy, Chu thị trưởng có thể nói giúp một hai câu để cho ông ấy được bổ nhiệm vào vị trí Tổng biên tập hay không? Có như vậy mấy người chúng tôi mới cảm thấy tĩnh tâm được một chút…….”
Hạ Chân Ngọc bình tĩnh nghe những lời yêu cầu của dì Ba Lý Nguy, thật sự là quá giỏi mà, cả nhà hắn đều muốn mượn ánh hào quang của Chu Cẩn Vũ. Hạ Chân Ngọc quay sang nhìn Cao Mai Lệ, thấy cô ấy đã tức giận đến mức không kềm chế được đang muốn lại nổi nóng lên một lần nữa, cô kéo tay Cao Mai Lệ, lắc đầu tỏ ý tự mình sẽ xử lý.
Chờ dì Ba của Lý Nguy nói xong, Hạ Chân Ngọc dưới ánh mắt chờ đợi cùng đắc ý của những người ở đây, cô mở miệng nói: “Tôi không thể không nói tính toán của các người thực sự là vô cùng tốt. Nhưng mà ngoại trừ chuyện của Lý Nguy và cha anh ta, còn hết thảy những thứ khác tôi không thể đáp ứng. Ngay cả hai điều kiện này tôi cũng xem như là chút tình cảm cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý.”
Dì Hai và dì Ba của Lý Nguy nghe xong, còn thiếu chút nữa là nhảy dựng lên, dì Hai quát lên: “Hạ Chân Ngọc, cô đã suy nghĩ kỹ rồi sao, cô không sợ cha mẹ cô, họ hàng nhà cô và cả đồng nghiệp trong đơn vị đều biết được chuyện xấu xa của cô sao? Chúng tôi cũng muốn hỏi cha mẹ cô một chút xem, làm sao bọn họ lại dạy dỗ ra một đứa con gái như cô!”
Hạ Chân Ngọc đứng lên, cười lạnh nói: “Tôi còn sợ các người ngay cả đi đến đơn vị tôi để nói xấu tôi cũng không dám làm. Hiện tại Chu Cẩn Vũ đang ở ngay dưới lầu, nếu không các người có thể cùng tôi đi xuống dưới đó hỏi anh ta một chút xem lúc trước rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Còn về phần cha mẹ tôi, nếu ai muốn đi lắm lời, tôi không dám cam đoan về sau sẽ ra sao đâu. Hiện tại Chu Cẩn Vũ đúng là đối với tôi nói gì nghe nấy, đến lúc đó các người không cần nói gì đến thăng quan phát tài nữa đâu nha. Cho nên, nếu trong các người ai cảm thấy bản thân mình công tác nhiều năm như vậy đều là trong sạch thì cứ việc đi đến nhà cha mẹ tôi, cùng lắm thì tôi bị cha mẹ mình mắng cho một chút, còn về phần các người nhận được kết cục gì thật đúng là khó mà nói rồi!”
Mọi người nghe xong cũng không nói gì, cũng không biết nên làm thế nào bây giờ. Lúc này dượng Ba của Lý Nguy mới nói: “Chân Ngọc, chúng ta vẫn nên bình tĩnh hòa nhã nói chuyện đi, những gì cô nói tôi đều tin, nhưng tôi nghĩ Chu thị trưởng sẽ không vì chuyện như thế này mà mang danh tiếng của mình ra làm trò đùa, cho nên tôi cảm thấy vẫn là đem chuyện này xử lý theo cách của dì Ba Lý Nguy nói, làm như vậy mọi chuyện đều tốt đẹp, chúng tôi quyết sẽ không gây khó khăn cho cô nữa, cô thấy thế nào?”
Lúc này Lý Nguy cũng đã mở miệng, nói: “Chân Ngọc, rốt cuộc cô còn muốn ly hôn nữa hay không, như dì Ba tôi đã nói, mấy việc này đối với Chu thị trưởng mà nói bất quá chỉ là việc nhỏ, chỉ cần vài ba câu nói là xong mà thôi, nhưng cô cứ một mức từ chối như thế, tôi thấy có lẽ vẫn nên giống như lúc trước tôi đã nói đi, chuyện ly hôn này về sau không cần nhắc lại nữa!”
Vẻ mặt Hạ Chân Ngọc càng lạnh hơn, cô nói: “Lý Nguy, tôi không ngờ rằng anh lại đê tiện, hèn hạ, vô liêm sỉ đến mức độ đó. Thân thể của anh có bệnh hay không bác sỹ là người rõ ràng nhất, anh lừa dối cha mẹ anh như vậy, là có lỗi với bọn họ! Nếu đã muốn như thế, vậy thì tôi cũng chỉ có thể nói, chuyện ly hôn này tôi đã quyết định rồi. Anh và cả những người nhà xu lợi của anh nữa, nếu muốn làm kẻ ti tiện bỉ ổi thì một người tôi cũng không buông tha, hãy chờ xem đi!”
Nói xong cô và Cao Mai Lệ một trước một sau đi giầy vào, trực tiếp mở cửa rời đi. Những người còn lại trong phòng quay sang nhìn nhau, mẹ Lý Nguy lo lắng hỏi: “Nó có làm lớn chuyện này lên hay không? Lý Nguy thân thể con thật sự không có vấn đề gì chứ? Hạ Chân Ngọc mới vừa nói cái gì mà nhắc đến bác sỹ? Con nói thật với mẹ được không?”
Lý Nguy cố cười nói: “Mẹ, con thật sự không có việc gì, mẹ không cần tin những lời của cô ta. Hừ, chẳng qua là cô ta muốn bắn tiếng đe dọa mà thôi, chắc chắn Chu thị trưởng sẽ không vì cô ta mà có hành động lớn như vậy. Chỉ cần chúng ta không buông tha, sớm muộn gì cô ta cũng phải đáp ứng những điều kiện này.”
Những người khác cũng gật đầu nói ‘đúng’, bọn họ cho rằng Hạ Chân Ngọc chẳng qua là nhất thời mở miệng nói bừa để uy hiếp mà thôi. Sau đó tất cả còn bảo Lý Nguy phải chú ý sát sao, mau chóng lựa chọn thời điểm tiếp tục tìm đến Hạ Chân Ngọc để đàm phán.
Hạ Chân Ngọc và Cao Mai Lệ đi về phía cổng tiểu khu, Cao Mai Lệ hỏi Hạ Chân Ngọc: “Cậu không gọi điện thoại cho Chu Cẩn Vũ à?”
Hạ Chân Ngọc nói ‘có’ rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho Chu Cẩn Vũ, chưa nói đến hai câu cô đã cúp máy, sau đó quay sang Cao Mai Lệ nói: “Anh ấy đã ở cửa rồi.”
Cao Mai Lệ cười nói: “Anh ta thật đúng là quan tâm tới cậu mà.”
Hạ Chân Ngọc cũng nói: “Mọi chuyện bây giờ chỉ có thể trông cậy vào anh ấy thôi, tiếp theo mình phải tạo ra có một chút tâm tình mới được.”
Cao Mai Lệ hỏi: “Cái gì mà tâm tình, cậu muốn làm gì?”
Hạ Chân Ngọc liếc cô một cái rồi nói: “Đương nhiên là khóc, mình chịu nhiều ủy khuất như vậy, đương nhiên là phải khóc cho anh ấy nhìn, cho anh ấy thấy mình bị toàn bộ mọi người nhà Lý Nguy thẳng thừng vứt bỏ, nhất định phải khiến cho Chu Cẩn Vũ trừng trị b