Khả Đồng từng bước một đi vào nhà trọ, cô có cảm giác có một ánh mắt rất mãnh liệt chiếu vào phía sau lưng cô, mãi cho đến khi cô bước vào trong thang máy, cô mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, cả người mềm nhũn tựa vào cạnh thang máy. ‘Đinh’ một tiếng, cửa thang máy mở ra, Khả Đồng lê lết thân thể mệt mỏi đi về phía cánh cửa nhà trọ. Cô đang muốn mở ra túi xách lấy cái chìa khóa, ngay lúc này cửa lại mở ra.
“Khả Đồng, em cuối cùng cũng trở về, tối hôm qua em đi đâu vậy ? Cả đêm không trở về, điện thoại cũng không gọi được, làm cho anh lo lắng gần chết.”
Thần Phong đang định đi tới công ty Khả Đồng để tìm cô, không ngờ vừa ra khỏi cửa lại nhìn thấy cô hắn không khỏi nhẹ nhõm thở dài một hơi, sự bất an cũng từ từ hạ xuống.
“Điện thoại?”
Điện thoại của cô cả đêm không vang lên lần nào, Khả Đồng kéo kéo túi xách, xấu hổ cười,
“Điện thoại em để quên ở văn phòng , thật có lỗi, hại anh lo lắng cả một đêm.”
“Em chưa từng qua đêm ở bên ngoài bao giờ, tối hôm qua em đi đâu vậy ?”
Tuy rằng Khả Đồng là bạn gái Tử Dương, nhưng dù sao hai người cũng cùng ở chung một mái nhà, hắn chưa bao giờ gặp qua Khả Đồng trắng đêm không về.
“A, tối hôm qua tham dự yến hội ở công ty, uống rượu say đành phải ở nhà đồng nghiệp qua đêm.”
Khả Đồng nói dối, cô là quả thật uống rượu , chẳng qua không phải ở nhà đồng nghiệp mà là ở nhà tổng giám đôc.
“Cổ em sao lại đỏ vậy?”
Thần Phong đột nhiên phát hiện cổ Khả Đồng có ấn ký giống như dấu hôn màu đỏ, nhưng mà điều đó là không có khả năng a, Khả Đồng đơn thuần như thế làm sao có thể phản bội Tử Dương chứ?
“Thực xin lỗi, em có chút đau đầu, em muốn đi trước tắm rửa một cái.”
Khả Đồng lôi kéo áo, tránh đi ánh mắt Thần Phong đang tìm tòi nghiên cứu, vội vàng trở lại phòng ngủ của mình. Tuy rằng vừa rồi Từ mạc Ly đã giúp cô tẩy rửa qua hạ thân, nhưng cô vẫn có cảm giác trên người mình còn sót lại hương vị đặc thù của hắn. Ngâm mình trong bồn tắm lớn cả người Khả Đồng đau nhức không thôi, hóa ra đêm qua cảnh tượng trong mơ cô cùng Tử Dương tận tình làm vô số lần hoan ái, kích tình khoái cảm đều là chân thật , nhưng mà người đàn ông đem cô đặt dưới thân không phải Tử Dương mà là Từ mạc Ly.
Từng màn kích tình hương diễm kia, điên cuồng mất hồn triền miên, hai thân thể trần trụi chặt chẽ dung hợp làm một thể, vừa mới nghĩ vậy toàn thân cô liền ức chế không được nổi lên tình triều, mặt cười đỏ một mảnh. Người đàn ông cùng cô triền miên kia thật sự là Từ mạc Ly sao?
Cô biết rõ Từ Mộ Ly bình thường không bào giờ đến muộn về sớm, nhưng mà hôm nay lại ở lại cùng cô làm tình. Không chỉ có như thế, sau một năm làm trợ lý cá nhân cho hắn, hắn vĩnh viễn đều là lạnh lùng cao ngạo, chưa bao giờ thấy hắn lộ ra khuôn mặt tươi cười, nhưng sau khi trải qua tối hôm qua, khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân hiện lên ý cười thản nhiên kia, vừa nhìn thấy đã làm say lòng người, khắc sâu vào trí nhớ cô.
Nguy rồi, vì cái gì trong đầu cô tất cả đều là hình ảnh của hắn, làm thế nào cũng quên được? Dục vọng muốn sở hữu của Từ mạc Ly quá lớn làm cho cô cảm thấy sợ hãi, cô không thể lại tiếp tục làm trợ lý cho hắn, ngày mai trở lại công ty , cô sẽ gửi đơn từ chức.
Ai, suy nghĩ của Khả Đồng qua đơn thuần quá ngây thơ rồi, xét theo tính tình của Từ mạc Ly, hắn sẽ dễ dàng để cô rời đi sao? ‘Đốc đốc’ tiếng gõ cửa vang lên.
“Khả Đồng, Khả Đồng, em xảy ra chuyện gì sao?”
Thần Phong thấy Khả Đồng vào phòng tắm đã hơn một giờ, lo lắng cô bị té xỉu ở bên trong.
“Thần Phong, em sắp xong rồi.”
Khả Đồng đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm, đứng ở trước gương kiểm tra thân thể. Nhìn thấy chính mình trong gương , bất giác cô liền chấn động. Trên da thịt trắng nõn phiếm hồng mềm nhẵn, che kín vết hôn xanh xanh tím tím, bộ ngực no đủ còn có dấu răng, tay cô đi xuống xoa xoa hoa môi, nơi đó sưng vù lên. Tất cả đều là kiệt tác của Từ mạc Ly! Khả Đồng mặc vào áo tắm đi ra ngoài phòng tắm, thấy Thần Phong đang tựa vào tường lo lắng nhìn cô:
“Khả Đồng, em có khỏe không?”
Từ sau khi Tử Dương rời đi, cũng chỉ có Thần Phong quan tâm đến cô, cô cảm động nhào vào trong lòng hắn, không nhịn được nức nở.
“Khả Đồng, em… rốt cục đã xảy ra chuyện gì ?” mấy ngày nay Tử Dương không có ở đây, tuy rằng Khả Đồng thực sự buồn bực không vui, nhưng mà cũng không có giống như hôm nay thương tâm như vậy.
“Em… Em nhớ Tử Dương.”
Khả Đồng rất muốn nói cho hắn, mình bị Từ mạc Ly cường bạo , không, kia không phải cường bạo, là chính mình chủ động quyến rũ hắn, còn thực hưởng thụ khi hắn làm cho cô một lần lại một lần vui thích cao trào, chuyện xấu hổ, mất mặt như thế làm cho cô thực sự không nói nên lời.
“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang tạm khóa!”
Thần Phong cầm lấy di động, gọi đi gọi lại vài lần, mỗi lần gọi đều bị thông báo là số điện thoại của Tử Dương đã hủy bỏ dịch vụ .
“Thần Phong, Tử Dương không nhận điện thoại sao? Không cần làm phiền anh ấy, anh ấy nhất định là đang bận .”
Khả Đồng nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Thần Phong đang nhăn lại, vội vàng nói.
“Cứ như vậy đi, tối nay anh lại gọi cho nó lần nữa.”
Lúc nãy thấy Khả Đồng thương tâm khóc trong lòng hắn, Thần Phong không dám nói với cô, hắn đang có dự định tự mình đến tổng công ty củaTử Dương một chuyến xem sao.
“Đúng rồi, Thần Phong, anh hôm nay không đi làm sao?”
Khả Đồng lúc này mới nhớ tới mình hôm nay không đi làm, nhưng mà Thần Phong sao cũng không đi?
“Em trắng đêm chưa về, anh lo lắng không ngủ được, định đến công ty em, cho nên hôm nay xin phép nghỉ rồi.”Thần Phong cười cười nói.
“Hóa ra là vậy , thật sự rất xin lỗi anh.” Khả Đồng ngượng ngùng , trên khuôn mặt tinh xảo hồng lên một mảnh, rất mê người. Đôi mắt thâm thúy của Thần Phong nhìn chăm chú gương mặt động lòng người kia, một đôi mắt như làn thu thủy ngập nước , đôi môi yêu kiều đổ mọng khẽ nhếch, nhẹ nhàng chọc long người. Hắn thật sự rất muốn cúi đầu an ủi cô, nhưng mà hắn không thể làm như vậy, cô chính là bạn gái của bạn thân.
Thần Phong mang tâm trạng nặng nề bước ra khỏi công ty Tử Dương, trong đầu không ngừng quẩn quanh lời nói của nữ thư ký kia.
“Vào một buổi tối mấy tháng trước, Tử Dương cùng một vị khách lớn ở địa phương xã giao, sau đó liền mất tích , chúng tôi đã báo cảnh sát, cho tới bây giờ vẫn không tìm được tin tức của anh ấy.”
“Tử Dương không có người thân ở đây, cho nên sau khi anh ấy gặp chuyện không may, vẫn không thể liên lạc với người nhà của anh ấy. Chúng tôi vẫn vì chuyện này mà hao tổn tâm trí, hôm nay may mắn anh đã đến rồi, làm phiền anh đem chuyện này chuyển lại cho người nhà của anh ấy.”
Thần Phong thật sự không biết nên làm thế nào, đem tin tức này nói cho Khả Đồng, cô nhất định sẽ rất đau khổ, hắn thật sự không đành lòng nhìn thấy cô khổ sở, vừa rồi cô vừa khóc tim hắn như có hàng nghìn mũi dao đâm vào, chỉ muốn ôm cô thật chặt vào lòng để an ủi.
Việc này hắn cũng chỉ có thể giấu diếm cô , tuy rằng sớm hay muộn cũng sẽ bị cô phát hiện, nhưng mà có thể giấu được bao lâu thì giấu, ít nhất cứ để cô kết giao với bạn trai khác đã.
‘Ôi chao, đó là một cơ hội tốt, hắn có thể thừa cơ mà tấn công, ở thời điểm Khả Đồng cần sự quan tâm nhất, cho cô tình yêu cướp lấy tâm cô.’
‘Khốn kiếp, Nhiếp Thần Phong, chuyện này mà mày cũng nghĩ ra được, mày đã đồng ý với Tử Dương thay cậu ấy chiếu cố cho Khả Đồng thật tốt.’
‘Đúng vậy a, Tử Dương không có ở đây , hắn không muốn nhìn thấy cô thương tâm khổ sở, nếu như cô trở thành bạn gái mình, cô sẽ quên Tử Dương, huống hồ cùng cô ở chung mấy tháng tới nay, Khả Đồng cũng rất vui vẻ với hắn.’
‘Đừng quên, Khả Đồng yêu Tử Dương , cô ấy sẽ không dễ dàng lao vào vòng tay của mày.’
‘Tuy đúng là như thể, nhưng nếu là ở thời điểm cô thương tâm bất lực, có người đàn ông nào thật lòng yêu thương cô, cô nhất định sẽ chấp nhận hắn .’ Nội tâm Nhiếp Thần Phong giãy dụa giữa đạo nghĩa và tình yêu.
“Chết tiệt, tất cả đều thật ầm ỹ !” Thần Phong đột nhiên ở giữa ngã tư đường đông đuc la lớn, đều bị người khác hiểu lầm hắn bị bệnh thần kinh, đều tránh xa hắn mà đi đường vòng.
Trải qua một ngày nghỉ ngơi, Khả Đồng cuối cùng cũng khôi phục lại toàn bộ sức lực. Cô nhớ rõ Từ Mộ Ly nói hôm nay muốn tới đưa cô đi làm, cho nên hôm nay cô đi làm thật sớm. Vì tránh bị Thần Phong nghi ngờ, cô để lại tờ giấy rồi nhanh chóng chạy ra khỏi cửa, nhưng sau khi vừa mở cửa ra lại gặp Thần Phong.
“Khả Đồng, sao hôm nay đi sớm vậy? Anh vừa xuống dưới lầu mua bữa sáng cho em, chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Khuôn mặt tuấn tú của Thần Phong tươi cười thật vui vẻ, nhẹ nhàng khoan khoái lại cực kỳ chói mắt.
“Không cần , thời gian còn sớm, anh đi sớm như vậy, công ty cũng không mở cửa sớm như thế, sau khi chở em đến công ty thì anh cũng không có chỗ nào để đi, không cần đưa em đi đâu , em đi taxi là được rồi.”
“Em còn khách khí với anh làm cái gì, dù sao anh cũng chuẩn bị tốt rồi, liền cùng nhau đi đi, như vậy còn có thể tránh tắc đường, đi thôi!”
Khả Đồng thật sự tìm không ra cớ gì khác, đành phải đi theo Thần Phong đến bãi đỗ xe. Xe vừa ra khỏi nhà trọ, Khả Đồng liền nhìn thấy Từ Mộ Ly đứng ở bên đường, sợ tới mức cô ngay lập tức cúi thấp người.
“Khả Đồng, em không thoải mái sao?” Thần Phong nhanh chóng cho xe dừng lại, vừa vặn đứng bên cạnh xe Từ Mộ Ly.
“Không có, em chỉ tìm chút đồ, không cần để ý đến em anh mau lái xe!”
“A, được rồi.” Hành động của Khả Đồng làm cho Thần Phong có chút mạc danh kỳ diệu , hắn nhún vai nhìn về phía ngoài cửa sổ, vừa vặn gặp phải ánh mắt của Từ Mộ Ly đang ngồi trong xe. Là hắn! Hắn tai sao lại tới nơi này? Thần Phong nhìn Từ Mộ Ly liếc mắt một cái, lẳng lặng cho xe chạy đi . Dọc theo đường đi, Thần Phong luôn luôn nghĩ đến mục đích của Từ Mộ Ly . Bọn họ đã rất lâu không có gặp mặt , lần cuối cùng nhìn thấy hắn, là năm năm trước ở tang lễ của mẹ. Hôm nay hắn đến đây là để tìm mình sao?
Vừa bước vào văn phòng, Khả Đồng liền lấy ra đơn từ chức, chuẩn bị đặt trên bàn Từ Mộ Ly. Trong lòng cô thực sự rất luyến tiếc công việc này, tuy rằng công việc này và chuyên ngành kế toán mà cô học cũng không có liên quan gì mấy nhưng dù sao nó cũng giúp cho cô học hỏi được rất nhiều kinh nghiệm. Từ Mộ Ly tuy rằng cao ngạo quái gở, nhưng mà hắn vẫn dạy cô rất nhiều điều, còn tạo điều kiện cho cô có nhiều cơ hội được học tập.
Nếu Từ Mộ Ly chưa từng làm chuyện đáng sợ như vậy với cô, cô cũng sẽ không nảy sinh ý định từ chức, công việc này quả thực rất có tính khiêu chiến. Khả Đồng đang ngẩn người, bất thình lình bị một người từ phía sau ôm lấy. Mùi nước hoa quen thuộc của người đàn ông kia, không cần quay đầu lại nhìn cũng biết hắn là ai.
“Khả Đồng, em thật không nghe lời, tại sao không đợi anh đến đón lại tự mình chạy đi làm ? Hại anh đến không công, phải phạt!”
Âm thanh tà mị, xinh đẹp truyền vào trong tai cô, đôi môi khêu gợi của Từ Mộ Ly dán ngay bên tai Khả Đồng, hơi thở nóng rực phun ra, làm cho cả người cô run lên, khuôn mặt nháy mắt phiếm hồng, đôi tai mẫn cảm cũng đỏ lên, da thịt lộ ra trên cái cổ trắng nõn cũng biến thành màu phấn hồng. Khả Đồng liều mạng tránh