Tôi cố ý cùng Hàn Lỗi chen chúc ở trên ghế sa lon, đợi ánh mắt của anh chuyển hướng qua mình thì giả bộ tùy ý gảy gảy một chút tóc quăn, hết sức phong tình vạn chủng, đôi môi đỏ mọng tiên diễm ướt át khẽ mở ra, đem đùi đẹp thon dài bắt chéo chung một chỗ, hào phóng đặt bên chân Hàn Lỗi.
Nhìn tôi đi! Chảy nước miếng đi! Hướng tôi tiến tới đi! Đem tôi áp đảo đi a!
Ngoài dự liệu của tôi, đối mặt với miếng mồi ngon miệng mê người trước mặt, Hàn Lỗi lại mặt không đổi sắc cười nói: “Em có hứng thú với bóng rổ không? Nếu như không ngại, cùng ngồi xem giải NBA* với nhau đi.”
0
Tôi nhất thời không cách nào tiếp nhận, chỉ có thể dại ra gật đầu, cho nên thấy vẻ mặt hài lòng của Hàn Lỗi một lần nữa đưa ánh mắt quay lại trên ti vi.
Tại sao có thể như vậy! Tôi cố đè nén ham muốn vọng động của mình, xem ra nếu không phải tôi không đủ gợi cảm thì đó chính là Hàn Lỗi “bệnh” thật không nhẹ. Dĩ nhiên, tôi chỉ có thể tiếp nhận được cái nguyên nhân sau thôi a.
Tôi điều chỉnh một chút tâm tư cùng tâm tình, một lần nữa lấy lại vẻ mặt tươi cười quyến rũ, cả người nhích lại gần anh.
Mục đích của tôi là lấy chiếc điều khiển từ xa của tivi đặt ở bên kia người anh, cho nên tôi vươn ra đôi tay tuyết trắng non mịn của mình, nghiêng người đem cả thân mình kéo dài qua trên thân anh, cũng cố ý lộ ra rãnh ngực đầy đặn giữa hai vú, tay nhỏ bé còn cố ý lơ đãng đụng chạm phải tay anh rồi mới bắt lấy cái điều khiển.
Tôi cầm được điều khiển xong thì chậm rãi thu hồi động tác, rút về chỗ, giả bộ trọng tâm không vững, cả người cứ như vậy ngã sấp trên người Hàn Lỗi, bộ ngực no đủ dán vào lồng ngực của anh.
Tôi giãy dụa muốn đứng lên, trong lúc đó cố dùng bộ ngực của mình ma sát một chút lồng ngực cứng rắn của anh, hừ hừ, không tin như vậy anh còn không có cảm giác!
Tôi “giãy dụa” hồi lâu cũng không cách nào đứng thẳng lên nổi, Hàn Lỗi rốt cục không nhịn được dùng hai tay vịn eo của tôi, cứu giúp tôi một lần nữa ngồi vững vàng lại, tay anh có nhiệt độ rất cao, thắt lưng bị anh vịn cũng mơ hồ nóng lên, tôi cười vô cùng quyến rũ chờ hành động kế tiếp của anh.
Chỉ thấy làn môi mỏng khẽ mở ra: “Cái này, mặc dù bây giờ là mùa hè, nhưng là trong phòng có mở điều hòa, mặc phong phanh rất dễ bị lanh, hay là em đi thay một bộ quần áo khác có diện tích lớn hơn đi.” Dứt lời, anh đem hai tay rời khỏi eo của tôi.
“…”
Tại sao có thể như vậy chứ? Nụ cười trên mặt tôi cứng ngắc dần, đây là sỉ nhục a sỉ nhục!
Thở dài, tôi quyết định tối nay kế hoạch dụ chồng tạm dừng, nếu không mình nhất định sẽ bị nghẹn đến nội thương.
Trở lại phòng ngủ một lần nữa, tôi hết sức tiếc hận đem váy ngủ cởi xuống, mặc quần áo bình thường vào – áo sơ mi rộng rãi cùng quần ngắn thoải mái; mang vẻ mặt như đưa đám đem váy ngủ treo vào trong tủ, vào phòng tắm rửa mặt, rồi lại lần nữa mang bộ mặt đưa đám rời khỏi phòng.
Lần này tôi ăn mặc hết sức “bảo thủ” ngồi ở bên cạnh Hàn Lỗi nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định đem đùi đẹp lộ ra, không có ý gì khác, chỉ là vì ngồi như thế rất thư thái.
Hàn Lỗi đối với bộ đồ ngủ này của tôi hết sức hài lòng, chẳng những cười đến nhẹ nhàng, ngay cả nói cũng nhiều hơn, cùng tôi hàn huyên về giải NBA đang xem trên TV.
Cũng may tôi vốn là người mê bóng rổ, cho nên chúng tôi có thể hàn huyên suốt một đêm về giải NBA được. Cuối cùng, tôi từ sắc dụ người nọ biến thành bị người ta sắc dụ lừa cho hàn huyên gần một đêm về…một trận bóng NBA chết tiệt!!!
Bởi vì bỏ dở giữa chừng không phải là phong cách của tôi, cho nên kế tiếp tôi liền cố gắng thật nhiều nhằm câu dẫn anh, chỉ cần có thời gian, bất luận lúc nào cũng được.
Ở trên bàn ăn, tôi liều mạng cố ý nhìn anh liếc mắt đưa tình. Kết quá anh ngờ vực nói…
“Con mắt của em không bị sao chứ? Rút gân à?”
“…”
Ở trong xe, tôi cố ý rút một tờ khăn giấy để nó không cẩn thận bay tới trên đùi của anh, cho nên đầu ngón tay bèn hướng chỗ khăn giấy tiến công, cũng cố ý ở trên đùi anh hữu ý vô ý sờ một chút lấn một chút, rất mất hồn. Kết quả anh đề nghị…
“Khăn giấy còn rất nhiều, anh không ngại em bỏ tờ này đi sau đó lấy một tờ khác đâu. ”
“…”
Trong thang máy, tôi cố ý nói trước ngực bị con muỗi cắn, để cho anh giúp xem một chút, cho nên chủ động kéo thấp cổ áo, lộ ra rãnh giữa hai vú. Kết quả anh nhìn một chút rồi nói…
“Ha… Thật là một con muỗi háo sắc, sau này em nên mặc áo cổ cao hơn một chút xem sao.”
“…”
Ở bãi đỗ xe, tôi cố ý nói với anh hình như có gì rơi trên tóc anh, cho nên ghé vào lỗ tai anh mập mờ thổi hơi. Kết quả anh do dự nói…
“Em thổi thật lâu, vật kia thổi không được sao?”
“…”
Vừa ra đến trước cửa, tôi cố ý mặc áo sơmi màu sáng phối với áo lót tối màu, chủ động đi tới trước mặt anh hỏi thăm hiệu quả. Kết quả anh vẻ mặt chuyên nghiệp nói…
“Uhm… Cái này màu sắc phối hợp không đẹp cho lắm, anh cảm thấy em thích hợp mặc nhất là y phục màu đen.”
“…”
Ở nhà, tôi cố ý bày ra tư thế quyến rũ nằm dài trên ghế salon xem tivi. Kết quả anh tốt bụng nói…
“Nằm nghiêng xem ti vi đối với mắt không tốt, dễ dàng cận thị.”
“…”
Khi anh trong phòng làm việc, tôi cố ý ngã ngồi ở trên đùi của anh. Kết quả anh cái gì cũng không nói…
Sau đó, không nói không rằng mua cho tôi…một đôi giày mới [ôi trời:))]
Tôi thất bại toàn tập nhốt mình trong phòng, khắc sâu kiểm điểm cùng phê bình bản thân. Tôi không ngừng thôi miên mình: vấn đề không phải từ tôi! Không phải là do mị lực của tôi có vấn đề! Không phải a không phải a!