không thể co bóp được nữa, phải sớm tiến hành phẫu thuật
Nhưng mà bọn họ tìm đâu ra tiền giúp Tiểu Hiền có tiền phẫu thuật thay tim.... Cô không dám nói chuyện này với mẹ, cô sợ nếu nói ra chuyện này sẽ làm ảnh hưởng tới thân thể của mẹ
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt". Trái tim đang treo lơ lửng của Liễu Di cuối cùng cũng trở lai bình thường, bà vuốt ve khuôn mặt của con gái:" May mắn con không có việc gì, nếu con bị bọn họ bắt đi..". Bà nghẹn ngào
"Mẹ, mẹ không cần phải lo lắng, quan trọng nhất là mẹ hãy bồi dưỡng thân thể mình cho thật tốt"
"Không được, Tiểu Nhu, nghe mẹ nói, con mau về nhà dọn dẹp quần áo đến nhà bạn học con ở tạm, mẹ sợ đám người xấu đó lại tìm đến cửa, bọn họ nhất định không dễ dàng để yên như vậy đâu"
"Mẹ, con đã báo công an, công an nói bọn họ sẽ xử lý"
"Có thật không?"
"Đúng vậy, mẹ, mẹ cũng đừng lo lắng quá"
Đúng là cô đã báo công an, nhưng cô nghi ngờ hiệu suất làm việc của bọn họ, dù sao bên phía công an cũng đã nói, không xác định khi nào sẽ phá vụ án này, vì họ còn rất nhiều việc, kêu cô tạm thời chú ý an toàn của bản thân
Nói cách khác, những người mặc áo đen kia có thể đến bất cứ lúc nào, trừ khi cô có năm triệu trả tiền cho bọn họ thay ông ta
Cô thấy hai quầng thâm đen hiện rõ dưới mắt mẹ, thấy mẹ đã mệt mỏi lắm rồi, cô cố nặn ra một nụ cười:" mẹ, mẹ nghỉ ngơi một lát đi, khi tỉnh dậy hai mẹ con mình phải qua thăm Tiểu Hiền"
Liễu Di gật đầu, lần nữa nằm xuống ngủ
Liễu Duy Nhu đợi mẹ ngủ say mới rời khỏi phòng bệnh, trở lại hành lang lạnh lẽo, lúc này đêm cũng đã hơn mười một giờ khuya, bệnh viện bây giờ cũng đã ít người , có vẻ hiu quạnh
Cô nên làm gì? Cô muốn mẹ không phải lo lắng, gánh nặng đè lên vai mẹ gần như muốn sụp xuống
Hiện tại người duy nhất có thể cứu cô.... Chỉ có bản thân
Thay vì bị những người áo đen kia bắt đi làm gái, còn không bằng cô bán mình cho người đàn ông muốn mua cô
Vào giờ phút này, danh dự cùng tôn nghiêm của bản thân cũng không thể chống lại thực tế, cô không còn sự lựa chọn nào khác
Liễu Duy Nhu bước từng bước chân nặng nề rời khỏi bệnh viện, bắt một chiếc xe tắc xi chạy thẳng tới khách sạn Đông Phương
Mà cô, hiện tại muốn đi, bán chính bản thân mình....
Liễu Duy Nhu đi qua lối vào của nhân viên khách sạn, đi tới căn phòng lần đầu tiên cô gặp Đông Phương Thuật, sau này cô mới biết, ở bất kì quốc gia nào, chỉ cần là khách sạn Đông Phương cũng sẽ có một căn phòng riêng cho Đông Phương Thuật
Vì bận rộn kinh doanh buôn bán, tổng giám đốc luôn lấy khách sạn làm nhà, đây cũng là lí do vì sao tập đoàn Đông Phương dưới sự dẫn dắt của Đông Phương Thuật trong một năm lại có thể phát triển mạnh như vậy
Lúc này cô vừa khẩn trương lại mâu thuẫn
Cô không xác định được Đông Phương Thuật có ở trong phòng lúc này không, cô đem tương lai của mình cho ông trời quyết định, nếu như Đông Phương Thuật ở đây, cô nhất định sẽ đem bản thân bán cho anh ta, nếu anh ta không có ở đây, có lẽ ông trời cũng cho cô một cơ hội, để cô không phải lấy thân thể của mình ra bán để giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt này....
Anh ta đang, hoặc không có ở đây?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa, cho là đã qua một thế kỷ rồi
Sau đó, cánh cửa mở ra
Đông Phương Thuật ở đây
Mà cuộc đời của cô cũng được quyết định ngay lúc anh ta mở cửa
"Đi tắm trước"
Đông Phương Thuật nhìn thấy người ngoài cửa là Liễu Duy Nhu thì anh cũng không có quá nhiều kinh ngạc, chỉ là thảm nhiên lui về phía sau, nói cô đi vào
Sau khi cô vào phòng thì câu đầu tiên là nói cô đi tắm
Liễu Duy Nhu ngước mắt nhìn, trong lòng xúc động muốn nói gì, lại bị anh ngăn lại
"Tôi không muốn nói chuyện cùng cô gái toàn thân ướt nhẹp cùng sắc mặt trắng bệch"
Liễu Duy Nhu vốn dĩ muốn tốc chiến tốc thắng ( nhanh chóng), nhưng Đông Phương Thuật lại rất khăng khăng
Liễu Duy Nhu đành phải tuân theo chỉ thị, tiến vào phòng tắm tắm rửa
Chẳng qua là, thật không dễ có được dũng khí, khi cô vừa bước vào phòng tắm nháy mắt đã biến mất hầu như không còn một chút nào, khiến cô ở trong phòng tắm kì cọ gần một giờ mới bước ra.