nay, mẹ luôn luôn chịu khổ chưa bao giờ có một ngày nghỉ ngơi, chỉ vì cô có một người ba ham cờ bạc, rượu chè , lại lười biếng
Ba cô chưa bao giờ có một chút trách nhiệm với gia đình này, cô cùng em trai từ khi ra đời, mẹ đã ngậm đắng nuốt cay đem hai chị em nuôi lớn
Hơn nữa trái tim của em trai không tốt, ra vào bệnh viện là chuyện thường xuyên, mẹ trừ ngoài việc kiếm tiền, phải chăm sóc hai chị em cô, nếu ba bên ngoài đánh bạc thua lại uống rượu ,khi ông về đến nhà sẽ đánh họ ,mẹ vì muốn bảo vệ hai chị em mà thường xuyên chịu đựng những trận đánh của ba
Vốn là cô sau khi tốt nghiệp trung học tính toán sẽ nghỉ học, cô hy vọng có thể thay mẹ gánh thêm một ít trách nhiệm, còn muốn kiếm được thật nhiều tiền, có thể đưa mẹ và em trai rời xa ngôi nhà khổ sở đó
Nhưng mẹ kiên trì muốn cô phải học lên đại học vì thành tích học của cô suất sắc, vì sự kiên trì của mẹ, cô liền thi đậu đại học sư phạm, còn cố gắng giành được học bổng để trả học phí
Cô bây giờ đã 20 tuổi rồi, cô tự nói với bản thân, nhất định phải kiên cường, sau này làm chỗ dựa cho mẹ và em trai
"Tiểu Nhu, con cũng đừng lo lắng quá, hai ngày này để mẹ con nghỉ ngơi đi, trường học con vẫn chưa mở mà, vừa đúng lúc có thể giúp mẹ con làm"
"Tổ trưởng, thật là cám ơn cô, con biết rõ như vậy sẽ gây phiền phức cho cô". Bởi vì chuyện gia đình cùng sức khỏe của bản thân, mẹ thường xuyên xin nghỉ, nhưng nếu xin nghỉ quá nhiều sẽ bị trừ lương, lại có thể khiến cấp trên chú ý, có khả năng mất đi công việc ổn định này
Cho nên cô thường lúc nào nghỉ học cùng nghỉ lễ sẽ đến khách sạn thay thế mẹ làm việc mà tổ trưởng sẽ che giấu giúp 2 mẹ con họ
"Nói cái gì vậy, cô cùng mẹ con dù gì cũng hơn 10 năm làm đồng nghiệp với nhau, cô không giúp mẹ con thì giúp ai?"
"Đúng vậy , Tiểu Nhu, tổ trưởng chúng ta tuy rằng bộ dạng hơi hung dữ nhưng thật là lòng của tổ trưởng rất tốt, lại hay mềm lòng". Một người làm việc khác cười nói
"A Thấm, bà lại ba hoa rồi, cẩn thận tôi sẽ tăng thêm công việc cho bà"
"Không cần, Tiểu Nhu, chúng ta nhanh đi, nhanh đi". Bà Thấm lôi kéo cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng bắt đầu làm việc
Cái gọi là Bộ phận tạp vụ nói toạc ra chính là chịu trách nhiệm sau khi khách trả phòng sẽ dọn dẹp sạch sẽ , bởi vì Bộ phận tạp vụ là bộ phận cấp thấp, cho nên các nhân viên khác trong khách sạn đều không có ấn tượng mạnh với bọn họ
Tại khách sạn bình thường được chú ý nhất là nhân viên lễ tân, đều là những cô gái xinh đẹp hoặc đàn ông cao lớn đẹp trai
Mà Bộ phận tạp vụ đa số đều là các cô, các bác lớn tuổi, cho nên các cô ấy đa số đều yêu thương mẹ, cũng yêu thương cô hiền lành lại hiếu thuận
"Cô Thấm, hôm nay chúng ta phụ trách phòng nào?"
"Để cô nhìn xem....". Cô Thấm lật xem bảng biểu:" hôm nay tương đối thoải mái, chỉ có nửa lầu 6"
Liễu Duy Nhu giúp đẩy xe quét dọn đi theo cô Thấm, hai người chung tay bắt đầu quét dọn, bởi vì cô từ năm nhất đã bắt đầu đến làm thay mẹ, cho nên mấy côn việc này đều đã làm vô cùng thuần thục rồi
"Cô nói này Tiểu Nhu , con làm trong Bộ phận tạp vụ thật sự rất lãng phí, con nhìn con xem, bộ dạng trắng trẻo, xinh xắn, có thể làm công việc lễ tân nha"
"Cô Thấm, cô đừng nói như vậy, mọi người đều yêu thương con, con làm sao mà có tư cách đi làm nhân viên lễ tân đây, bọ họ đều rất xuất sắc"
Nói thật, khách sạn Đông Phương tuyển nhân viên vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ hình dáng, gương mặt, còn phải biết 3 ngôn ngữ trở lên, còn phải theo học các khóa liên quan đến nhà hàng khách sạn
"Nhưng mà con làm nhân viên tạp vụ này thật lãng phí đó."
Liễu Duy Nhu lắc đầu cười khẽ:" Sẽ không đâu cô, chỉ cần con có thể giúp mẹ, con thật sự vô cùng cảm tạ các cô đã giúp con"
"Ha ha, đừng có cám ơn nhiều như vậy, Tiểu Nhu con đã nói cái này không biết bao nhiêu lần rồi, tất cả mọi người đều nghe chán rồi, về sau đừng nói nữa biết không?"
"Vâng ạ"
Duy Nhu lè lưỡi, dí dỏm làm tư thế chào của quân đội, khiến cho cô Thấm cười không ngừng
Họ vừa nói chuyện vừa làm việc quét dọn, bỗng chốc điện thoại của cô Thấm vang lên
"Là con gái cô gọi đến, Tiểu Nhu, cô đi đến cầu thang nghe một chút"
" Được ạ, cô nói lâu một chút cũng không sao còn một phòng cuối cùng, con tự mình dọn cũng được"
Cô biết cô Thấm hai năm trước cùng chồng ly hôn, hai người con gái để chồng nuôi dưỡng, cô ấy cùng con gái thỉnh thoảng có nói chuyện để giải tỏa nỗi nhớ nhung
"Thật xin lỗi, Tiểu Nhu"
"Có gì mà xin lỗi cô, cô nhanh đi nhanh đi đi". Cô đuổi đuổi để cô đi
"Đúng rồi, cuối cùng là một phòng khá xa một chút, ở hành lang thứ 2 đếm ngược về bên tay phải "
"Dạ, con biết rồi". Cô đẩy xe dụng cụ vệ sinh đi về phía trước
"Đi tới hành lang... Nhìn bên phải, a , là phòng này". Cô nhìn một chút, lại có chút nghi ngờ tại sao căn phòng này lại không đánh số
Sẽ là phòng này phải không? Cô thử cầm tay cầm cửa, không khóa lại, vậy là phòng này rồi
Cô vừa vào cửa, động tác nhanh chóng sửa sang lại chăn đệm trên giường, rút ga giường cùng drap gối, sau đó thay một bộ sạch sẽ
Tiếp theo là dọn dẹp rác, sau đó còn lau mặt bàn cùng ghế, cuối cùng là lau phòng tắm và nhà vệ sinh
Đang muốn mở cửa phòng tắm, thì cửa phòng tắm lại từ bên trong mở ra
Một người đàn ông đang đứng ở cửa phòng tắm.... Không, là mới vừa dội nước qua, cả người còn dính nước bộ dạng vô cùng hấp dẫn
Nhưng mà người đàn ông kia trần truồng, không phải chỉ trần truồng nửa người trên, mà là trần truồng toàn thân!
Liễu Duy Nhu bị người đàn ông khỏa thân bỗng nhiên xuất hiện dọa cho phát sợ, xanh cả mặt
Khách không phải là đã trả phòng rồi sao? Tại sao lại có khách vừa tắm sạch sẽ trong phòng?
Tầm mắt của cô hạ xuống thấp một chút, cô lại nhìn thấy..............
Bộ phận trọng yếu của người đàn ông
Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ nhìn thấy vật này, lúc này nó lại hiện ra thật rõ ràng trước mắt cô
"A A" , giống như thấy quái vật, Liễu Duy Nhu thét chói tai lùi về sau, cũng không cẩn thận đạp phải chân bàn, ngã ngồi về phía sau
Cô thề, không phải cô cố ý nhìn xuống bộ phận trọng yếu của anh ta nhưn mà nó đập ngay vào mắt, cô thật sự không thể dời mắt được
Thật giống như sợ cái vật kia sẽ tấn công cô, cô mới phải nhìn chằm chằm nó mới an tâm
Cô phát hiện người đàn ông khỏa thân kia đi lại, bộ phận quan trọng kia cũng đong đưa
Trời ạ ...................
Cô không để ý mình đang ngã trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, hai tay chống xuống, nghiêng ngả bò lên, chạy mất dép....