a là căn bệnh nghiêm trọng không thể trị hết. (anchan: Vâng! Anh bệnh tương tư ạ, có thuốc trừ sâu trị hết ạ)
Mãi cho đến khi Nghiêm Quân Nghiêu thở dài nói:“Không phải là bệnh nặng gì, cậu chính là yêu cô ấy mà thôi.”
Anh chết cũng không chịu thừa nhận, rõ ràng ban đầu coi trọng, đơn thuần chỉ là thân thể của cô mà thôi, thấy trên người cô cỗ hơi thở tinh thuần, ác ý muốn nhiễm bẩn cô, hái đi đóa hoa hồn nhiên, làm cho cô không thể vô ưu vô lự tự tại nở rộ.(anchan: anh ác như con cá thác lác á, thấy tỷ ngây thơ thì muốn nhúng chàm)
Nhưng là đến cuối cùng, anh ngược lại bị đóa hoa kia khống chế? Từ trước đến nay anh rất tự tin, lần đầu đối với bản thân sinh hoài nghi. Anh không muốn thừa nhận bản thân bị một nữ nhân hấp dẫn, yêu thương cô, nhưng là lúc cô không thừa nhận quan hệ của hai người, anh lại cảm thấy phi thường tức giận.
Cho nên, ngày đó lúc em trai cô hỏi, bọn họ có quan hệ gì, anh cố ý ép hỏi cô, muốn biết cô đối với anh là cái dạng cảm tình gì.
Kết quả cô chạy mất, này nữ nhân ngốc, đến cuối cùng thì ra không chỉ là anh đối với tình cảm này sinh sợ hãi, cô so với anh càng sợ hãi hơn, vì thế anh cho chính mình cùng cô thời gian nửa tháng, muốn bình tĩnh một chút hiểu rõ mọi chuyện.
Nhưng là anh lại phát hiện 1 chuyện thực đáng sợ, không có cô ở bên cạnh, anh ngay cả suy nghĩ cũng không được, đừng nói là để ý đến chuyện tình cảm, mười lăm ngày qua, anh mỗi ngày đều nhớ cô.
Trong lòng chỉ có hình bóng của cô, tốt lắm, còn muốn cảm tình gì nữa? Hết thảy đều xảy ra trước mắt, phi thường hiểu được, vì thế anh tìm đến em trai của cô, sau khi nói chuyện thật lâu, anh về tới Đài Bắc.
“Anh nói em không tin.” Anh nói, nghe qua rất là đạo lý, nhưng là không ăn khớp,“Trên đời này không có người đàn ông nào lại đi yêu thương tình nhân.” Tình nhân biến thành người yêu, chuyện này chỉ phát sinh trong tiểu thuyết, tình yêu tiểu thuyết, thế giới thật là không có khả năng xuất hiện.
“Em không phải là tình nhân của anh, nhớ rõ chưa?” Anh cười nhắc nhở cô,“em là bạn gái của anh.”
“Đó là……” Bọn họ trong lòng đều biết rõ ràng, kia chính là lý do cô dùng để dối gạt chính mình mà thôi.
“Được, em nói lho6ng ăn khớp, anh đây liền nói cho ăn khớp.” Biết cô có đôi khi rất ngoan cố, cho nên anh quyết định sửa phương pháp,“Em suy nghĩ một chút, lấy điều kiện cùng giá trị con người của anh, anh có cần hay không lừa gạt em, nói anh yêu em?”
Ân, đúng vậy, anh thật không cần làm như vậy, nếu là đơn thuần muốn thân thể của cô, anh đại gia muốn người, cô cũng đi không được, anh cần gì phải nói những lời buồn nôn để làm cô vui vẽ? Dù sao hai năm trước anh cũng không phải là chưa từng nói muốn có được cô?
Như vậy, anh nói yêu cô, là thật? Nghĩ đến đây, cô trừng lớn hai mắt, không thể tin được, anh là thực sự yêu cô.
“Vì sao? Vì sao là em?”
“Nhất định phải có lý do sao?” Anh cau mày,“Nếu nói được ra lý do, Anh cũng rất muốn biết.”
Đúng rồi, đây mới đúng là phong cách của Bách Lăng Phong, yêu liền yêu, cần chi nhiều lý do như vậy?
“Vậy anh vừa mới còn nói muốn chia tay với em?”
“Không như vậylàm sao khiến cho người anh yêu nếm được cảm giác lúc trước anh bị em vứt bỏ ở đầu đường Newyork là như thế nào?” Tha thứ anh không phải cái gì thiện lương dân chúng, cho dù là nữ nhân anh yêu, lúc trước làm cho anh chịu khổ, anh cũng sẽ không cam tâm, muốn trả thù trở về, huống chi nếu không phải anh nói như vậy, hắn lại làm sao có thể biết, nguyên lai trong lòng cô anh quan trọng như thế, chính là hai chữ chia tay, đã có thể làm cho cô khóc đến bi thảm như vậy, cô căn bản chính là rất yêu anh.
“Ai nói em yêu anh?” Nghe anh nói, mặt cô lập tức đỏ bừng, muốn đẩy hai tay đang ôm chặt của anh ra.
Bách Lăng Phong làm sao để cô như ý? Càng thêm ôm chặt cô,“Nếu không thương anh, như vậy Di Hàng tiểu thư, xin hỏi em lúc trước vì sao lại đồng ý làm ‘Bạn gái’ của anh, ân?”
“Em, em là vì tiền đồ của em trai, anh không phải thực ti bỉ uy hiếp em, nếu không đồng ý, nó sẽ bị hủy sao?”
“Nga? Lúc trước anh cũng cho rằng là do nguyên nhân này, nhưng là sau lại anh cùng em trai của ai đó nói qua, quan điểm hình như hoàn toàn bất đồng.”
Chị sẽ vì tôi đồng ý làm tình nhân của anh? Đánh chết tôi cũng không tin, chị từ nhỏ luôn giáo dục tô, làm người đầu tiên là phải có cốt khí, không thể làm trái lương tâm, tính tình của chị anh cũng biết, quyết định việc gì, căn bản là sẽ không thay đổi. Tôi nghĩ, cho dù lúc trước anh có lấy mạng của tôi uy hiếp chị, nếu chị không thích anh, chỉ sợ là chị sẽ chờ anh tới giết tôi, sau đó sẽ tự sát theo, cũng sẽ không đáp ứng yêu cầu của anh.
Đúng rồi, chính là đáp án này. Bách Lăng Phong nghe Hạ Viễn Hàng nói xong, mới suy nghĩ nghĩ thông suốt những nghi hoặc lúc trước. Khó trách anh vẫn cảm thấy với tính cách của Hạ Di Hàng, cô thoạt nhìn không giống với mẫu người thích nhẫn nhục chịu đựng, kỳ thật trong thân thể cô, một cây một cây, tất cả đều là xương cốt quật cường, như vậy một nữ nhân ngoài mềm trong cứng, sẽ chịu ức hiếp của anh đến ủy khuất chính mình, thật sự là nói giỡn!
Được, nếu không phải bị buộc, như vậy chính là tự nguyện, hoặc nên nói, ngay lúc nah yêu cầu, kỳ thật chính là phù hợp với tâm nguyện của người nào đó?
“Em là khi nào thì yêu anh, Di Hàng?” Trực tiếp ép hỏi.
“Có ai lại tính như vậy?” Mặt của cô nhiễm ửng một mảnh mây đỏ,“em lại không có thừa nhận.”
“Tốt lắm, em tới nói cho anh biết, Hạ Di Hàng, em yêu hay không yêu anh?” Anh chăm chú nhìn cô.
“Em……” Từ nhỏ đến lớn đều là đứa nhỏ thành thật, sẽ không nói dối. Cũng thật sự không thể nói trái lương tâm, cô chỉ có thể nói:“Yêu……”
“Yêu ai?”Namnhân xấu xa còn muốn tiến thêm một bước truy vấn.
“Yêu anh, Bách Lăng Phong.” Cô thẳng thắn trực tiếp nói ra, dù sao, dù sao anh cũng đã thổ lộ trước, cô cũng không chịu thiệt.
“Như vậy, em có thể nói cho anh biết, rốt cuộc là khi nào thì bắt đầu coi trọng anh?” Lúc anh nhìn trúng cô, thì ra cô cũng đã thích anh, cho nên đối với đề nghị của anh, cô mới chịu đáp ứng sảng khoái như vậy; Như vậy, 2 năm sống chung, cô toàn tâm toàn ý chiếu cố anh cẩn thận, dùng từng giọt, từng giọt nước ôn nhu để thấm ướt tảng đá lớn, làm cho anh cũng từ từ yêu thương cô.
Anh nhất định phải truy vấn chuyện này sao? Cô nếu nói ra, chỉ sợ bản thân xấu hổ đến chết, vẫn là làm phân tán sự chú ý của anh.
“Đang nói việc kia, em có thể hay không nói việc khác?”
“Cái gì?”
“Anh phải làm ba ba.”
“Cái gì?” Anh minh thần võ, tuấn mỹ bất phàm Bách Lăng Phong, lần đầu xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc, sau đó, hung ác rống to một tiếng:“Chết tiệt Hạ Di Hàng, em thế nhưng đến bây giờ mới nói cho anh biết?”
Anh thiếu chút nữa xách cô lên mà liều mạng lay, may mắn, may mắn anh không không quá xúc động, nếu không thật sự là đáng chết.
“Người ta cũng là tối hôm qua mới biết được.” Cô tối hôm qua thu thập này nọ khi, nhìn đến ngăn kéo đựng băng vệ sinh, mới đột nhiên nhớ tới, nguyệt sự tháng này hình như đã qua, sợ tới mức cô chạy nhanh chạy đến nhà thuốc, cho dù xấu hổ đến mức muốn chui xuống lổ, vẫn là cố lấy dũng khí, mua que thử thai.
Thử 1 hồi, Bingo, hai gạch! Chúc mừng, trúng giải nhất!
“Chúng ta tháng sau kết hôn, em chuẩn bị một chút đi.”Namnhân nghiến răng nghiến lợi nổi giận đùng đùng nói, thật là, phá hư kế hoạch cầu hôn của anh.
“A? Không cần, vì con thành hôn thực mất mặt nha.”
“ Anh nói cưới!” Đại lão gia mặc kệ kháng nghị nhỏ bé không đáng kể của cô, phán án.
Tiểu nha đầu luôn thói quen mềm mại nhu thuận, đành phải cắn răng ngoan ngoãn đồng ý, cô, cô chính là không hiểu, vì sao đều đúng hạn uống thuốc, nhưng vẫn trúng thưởng?
Cô muốn gữi đơn khiếu nại , nhà thuốc bán thuốc giả.
“Anh ở đâu gia mua thuốc tránh thai? Căn bản là một chút hiệu quả đều không có.” Lúc trước anh nói thuốc tránh thai ngoại nhập vừa an toàn lại không có tác dụng phụ, cho nên mấy thứ này đều là do anh mua, cô cũng không biết rốt cuộc là nhãn hiệu gì.
“Hiện tại nghĩ mấy cái đó làm chi?”Namnhân căm tức trừng cô,“Ăn cơm chiều chưa?” Nói sang chuyện khác.
“Không có.” Cô không có cảm giác đói.
“Thật là, nếu đói đến con anh làm sao bây giờ, đứng lên, chúng ta ra bên ngoài ăn.” Luyến tiếc cô quá mệt mỏi, cho nên vẫn là đi bên ngoài ăn, quên đi.
“Nha.” Ngoan ngoãn lên tiếng trả lời, nghe lời lại dịu ngoan, hoàn toàn bị nam nhân gắt gao ăn.
“Nhưng là, em muốn ăn cháo tổ yến do anh làm.” Đi đến một nửa, nữ nhânthanh âm nho nhỏ nói thầm, lần trước cô không cẩn thận bị bệnh, anh vì cô nấu cháo, tư vị kia đến bây giờ còn ở lại trong lòng của cô.
“Thật sự là phiền toái nữ nhân.” Anh xoay người, chuẩn bị đi vào phòng bếp nhìn xem, cô có những nguyên liệu gì, có thể lấy làm cháo.
“Ngoan ngoãn ngồi xem tivi, không cần lộn xộn, rất nhanh có thể ăn.”