ng tha vẫn không ngừng kêu gào cùng phản kháng, để tránh cho tiểu ác quỷ phản kích thành công, Thường Trữ Viễn chỉ có thể gia tăng tốc độ, nhanh chóng đem thuốc bôi cho xong.
“Cảm... Cảm ơn.” Thấy anh bôi thuốc xong, Lâm Trinh Lan nhanh chóng mặc quần nhỏ cùng quần ngủ vào, muốn trở về phòng của mình.
Thường Trữ Viễn dĩ nhiên không thể bỏ qua ý định của cô, nhất thời giận dữ, không nói hai lời, một tay kéo, một tay ôm lấy cô vào trong ngực, nằm xuống liền ngủ.
Trốn? Anh sẽ để cho cô chạy trốn sao? Người phụ nữ này thật sự khiến anh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi rồi.
“ Anh...” Lâm Trinh Lan ngây người.
Từ trước đến nay bọn họ chưa từng... Thật sự nếu không làm chuyện đó thì bọn họ sẽ không ngủ chung ở trên một giường qua nha! Tay chân của Lâm Trinh Lan có chút luống cuống nghĩ ngợi.
“Mau im miệng!” Thường Trữ Viễn nghiêm chỉnh kéo chăn bông đem chăn đắp lên hai người đồng thời ra lệnh: “Ngủ đi.”
Ông đây đang rất khó chịu! Em tốt nhất là nên ngoan ngoãn đừng phản kháng anh.
Đây là lời đe dọa không tiếng động.
Mùa hè chính là mùa mà ngành du lịch làm ăn thịnh vượng nhất, cho dù Lâm Trinh Lan là người của bộ phận hành chính đi nữa, vẫn là bận rộn đến mức không thở nổi, mỗi ngày đều phải làm thêm bốn giờ trở lên là chuyện bình thường.
Bởi vì ngày nào cũng bận rộn và phải làm thêm giờ nên khi Lâm Trinh Lan về đến nhà thì toàn thân cũng đều mệt rã rời, đã liên tục một tuần nay Thường Trữ Viễn rất muốn cùng cô nhưng cũng không có cách nào khác, đàn ông mà không được thỏa mãn dục vọng thì áp lực cùng tính khí rất xấu.
Vất vả lắm anh mới đợi đến khi Lâm Trinh Lan có được hai ngày nghỉ phép, Thường Trữ Viễn rất vui nên không muốn đi ra ngoài, hơn nữa còn tự m nh quyết định, hai ngày đó phải cùng cô quấn chặt ở trên giường, bữa trưa và bữa tối đặt ở ngoài cho nhân viên giao đến.
Chuẩn bị xong tất cả, Thường Trữ Viễn ngược lại không hề nóng nảy, có vẻ không nhanh không chậm. anh biết hiện tại gấp cũng không được, bởi vì thân thể của Lâm Trinh Lan mảnh khảnh như vậy, ngộ nhỡ anh gấp gáp quá lại khiến cho cô bị thương ở phía dưới giống như lần trước, vậy sau khi nghỉ hai ngày thì cũng đồng nghĩa là bị nhịn.
Hai người thư thả tắm rửa, ăn cơm tối xong, còn cùng nhau ngồi trên ghế sa lon và cùng xem tivi, Thường Trữ Viễn kéo Lâm Trinh Lan vào lòng, nhè nhàng vuốt ve lưng của cô, giống như đang dụ dỗ một sủng vật, Lâm Trinh Lan ngoan ngoãn nằm trong lòng anh cũng rất giống một con mèo con đáng yêu.
Xem xong tivi thì cũng đã gần nửa đêm, Thường Trữ Viễn liền đi tới quầy rượu mini, tìm trong tủ rượu lấy ra một chai rượu vang, trước khi vào phòng còn dặn dò Lâm Trinh Lan: “Cầm hai cái ly vào nhé.”
Ngay từ lúc anh bắt đầu chọn rượu thì gương mặt của Lâm Trinh Lan đã không nhịn được mà ửng hồng, sau khi nghe anh dặn cô như vậy thì hai bên tai của cô càng thêm đỏ hơn, cô cúi đầu đến bên quầy rượu cầm lấy hai cái ly thủy tinh rất đẹp.
Bởi vì ngày thường hai người đều rất bận rộn, Thường Trữ Viễn cũng rất ít khi mang rượu vang vào phòng ngủ, nhưng một khi đã mang rượu vang vào trong phòng, thì chứng tỏ sẽ đêm nay sẽ là một đêm rất kịch tính và nảy lửa.
Anh không vội uống rượu, đem rượu để gọn gàng sang một bên, sau đó nhìn áo ngủ của cô, ý bảo cô mau cởi bộ đồ ngủ ra.
Lâm Trinh Lan xấu hổ đến nỗi cúi đầu, cởi từng cái nút của cái áo ngủ bảo thủ của mình ra, sau đó anh nhìn đến cái quần ngủ, hai tay run run cô đành cởi nốt cái quần dài ra.
Bởi vì cô không có thói quen mặc áo lót đi ngủ, cho nên giờ phút này trên người của cô chỉ còn lại chiếc quần lót viền ren đang ôm trọn lấy khu vực cấm địa mà thôi.
Lâm Trinh Lan không vội cởi xuống chiếc quần lót vừa mỏng lại vừa nhỏ đó, cô vẫn để nguyên trên người của mình, cô muốn để cho anh tự cởi, xem như cô để lại cho anh một niềm vui thú cùng tò mò.
Hai tay Thường Trữ Viễn dang ra, Lâm Trinh Lan lập tức hiểu ý, trước đây cô cũng thường giúp anh cởi áo choàng tắm ra, giống một nữ giúp việc.
Hai người duy trì mối quan hệ như vậy cũng gần bảy năm rồi, chính thức ở chung cũng đã 4, 5 năm, cô đã có thể đọc và hiểu rõ ý tứ từ trong ánh mắt của anh.
Đang giúp anh cởi quần áo thì Lâm Trinh Lan không cẩn thận nhìn đến phần phía dưới hạ thân của anh, bây giờ đã rất hùng dũng, cô xấu hổ quay mặt đi. Bất kể là hai người đã trải qua bao nhiêu cuộc kích tình, hay điên cuồng, nhưng mỗi khi cô nhìn thấy thân thể tráng kiện cùng khêu gợi của anh thì cô không thể nào giữ được bình tĩnh, về điểm này thì có lẽ vĩnh viễn cô cũng không đổi được.
Thường Trữ Viễn vừa trông thấy phản ứng nhỏ này của cô thì lòng anh liền thấy ngứa ngáy, khéo léo dùng tay nâng cằm cô lên, ngậm lấy cánh môi lạnh như băng của cô.
Đầu lưỡi linh hoạt tấn công vào trong miệng của cô, đầu tiên là nụ hôn thật sâu tiếp đó anh dùng lưỡi của mình quấn lấy cái lưỡi của cô một hồi, khiến cô phải thở hồng hộc, đồng thời đầu ngón tay không yên mà thăm dò ngực cô, tham lam vuốt ve lấy bầu ngực mềm mại.
Anh khéo léo xoa nắn một hồi mới khiến vú của cô nhô ra được một chút, tiếp đó dùng hai ngón tay kẹp vào trái dâu nhỏ của cô để xoa và ngắt lấy, khiến cô khó lòng mà nhịn được tiếng rên rỉ.
Nghe cô mê say cùng yêu kiều rên rỉ, anh nhẹ nhàng dùng móng tay của mình cào và đâm nhẹ vào trái dâu hiện đang rất nhạy cảm của cô, trong khi cô đang rất thoải mái thì lại đột nhiên vị trí nhạy cảm ấy bị cào bởi một vật cứng, khiến cô bất ngờ kêu lên.
Móng tay của anh từ trước đến nay vẫn được tỉa ngắn, lần này anh dùng móng tay cào vào chỗ đó cũng không đến mức khiến cho cô bị thương, trong cái cảm giác hơi đau đó thì mang theo khoái cảm nhiều hơn, tiếng thét chói tai đó thuần túy là vui sướng hơn là đau đớn.
Anh hài lòng mỉm cười, liền cúi đầu nhẹ nhàng liếm láp một trái dâu khác, anh phải khiến cô không do dự mà phát ra những tiếng rên hưởng thụ.
Khi anh thăm dò thương yêu bên phía dưới, hai quả dâu ở trước ngực cô giờ đây giống như một bông hoa hoàn toàn đã nở rộ, điểm non nớt và cũng là nơi nhô cao nhất cũng đã dính đầy nước miếng của anh, trông rất mê người.
Cô không phải loại phụ nữ dễ dàng đạt được dục vọng, mỗi lần khi anh bắt đầu ôm cô thì phản ứng của cô đều là lúng túng không thuần thục giống như đây là lần đầu tiên vậy, cũng may là anh chỉ bỏ thêm chút thời gian để cho màn dạo đầu, là có thể nhận được kết quả mong muốn so với công sức mình đã bỏ ra.
Nhưng Thường Trữ Viễn cũng không phải là loại người luôn có tính nhẫn nãi như vậy, vì vậy anh đặc biệt tốn nhiều thời gian cùng bỏ ra nhiều năm để từ từ huấn luyện cô, khiến cho cơ thể của cô trở nên thật nhạy cảm, làm cho ngọn lửa dục vọng của cô dễ dàng bùng cháy lên, đồng thời để cô có thể tiếp nhận hoan ái với anh sớm hơn.
Hôm nay anh dạy dỗ cô, dạy cô bộ dáng mau chóng sẵn sàng tiếp nhận cuộc vui, đây chính là thú vui lớn nhất trong cuộc sống của anh, mỗi lần làm thực hành đều là không muốn ngừng.
Cô bị anh hành hạ đến nỗi hai gò má đỏ bừng, vòng eo cũng muốn nhũn ra, toàn thân của cô nhờ có anh chống đỡ nên mới không có ngã xuống giường, Thường Trữ Viễn thuận thế ôm lấy thân thể nhẹ nhàng của cô đặt trên mặt thảm.
Lâm Trinh Lan tỏ vẻ không hiểu ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt của cô mở to nhìn giống như một chú nai tơ.
Ánh mắt của Thường Trữ Viễn tối lại mấy phần, bộ phận mạnh mẽ của anh giật giật và đã đứng thẳng, đã đủ điều kiện để kết hợp, anh nhẹ nhàng đem vật ấy lướt qua đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của cô, ý muốn bảo cô hãy phục vụ cho nó.
Không biết đã bao nhiêu lần cô bị anh huấn luyện phương pháp hầu hạ phái nam, dĩ nhiên hiện tại cô cũng đã hiểu rõ ý đồ của anh. Mặt cô không tự chủ đỏ lên, hai cánh môi cũng thuần thục nhẹ nhàng ngậm lấy vật mạnh mẽ đó.
Vật đó của anh vừa nóng lại vừa lớn, khiến cho cái miệng nhỏ của cô phải mở ra hết cỡ, vật mạnh mẽ đó tràn đầy miệng của cô.
Anh hài lòng vuốt ve đầu của cô, ngón tay thon dài của anh xuyên qua tóc của cô , khích lệ động tác của cô, một tay kia rót cho mình một ly rượu vang rồi từ từ uống, đồng thời thưởng thức mỹ vị của cô.
Được anh khích lệ, đầu lưỡi của cô khó khăn di chuyển cùng liếm mút trong không gian chật hẹp, không biết cô là đang trấn an hay là đang khiêu khích vật cứng ở trong miệng đây.
Đối với sự kích thích của cô kết hợp với hương vị của rượu vang, Thường Trữ Viễn cảm thấy rất hài lòng, anh nhẹ nhàng nâng eo nhỏ của Lâm Trinh Lan lên, nhẹ nhàng di động vào vào ra ra cái miệng nhỏ xinh của cô, từ từ hưởng thụ.
Cái miệng nhỏ của cô khiến anh vui sướng, anh cảm thấy rất hài lòng, còn hài lòng hơn so với loại rượu vang hảo hạng mà anh vừa mới thưởng thức này.
Hơi thở của anh từ từ tăng nhanh sau đó thở gấp, vật cứng ở trong miệng cô giờ đã lớn và cứng hơn, giờ đã chỉa vào trong cổ của cô, có khả năng sẽ có một trận mưa to gió lớn sắp đến.
Lâm Trinh Lan biết anh sắp bộc phát, nên miệng và tay của cô càng thêm ra sức, đồng thơi tăng thêm tốc độ hầu hạ vật bên trong miệng của cô. Dùng sức mút lấy cái vật khổng lồ này, dùng một tay vuốt ve bộ phận dư ra mà anh không cách nào nhét vào trong miệng cô được, một tay kia của cô nhẹ nhàng nâng cùng xoa lấy cái túi nhỏ ở phía dưới của vật hùng dũng đó.
Phải đem một cô gái hay xấu hổ để đào tạo thành một cô gái với những thuần thục như vậy quả thật cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, Thường Trữ Viễn hài lòng hưởng thụ thành quả mà anh đã nhiều năm nỗ lực.
Hưởng thụ chỉ là hưởng thụ, anh cũng không thể dễ dàng buông tha cho cô nh anh như vậy được, không cách nào nhịn được sự hấp dẫn trước mắt, anh liền đem vật của phái mạnh từ trong miệng cô rút ra.
Tối nay anh muốn yêu thương cô thật tốt, muốn hung hăng dạy dỗ cô, nếu nhanh như vậy đã đến đỉnh thì không thể nào chơi suốt đêm được.
Cô bị vật mạnh mẽ tráng kiện của anh hành hạ đến sắp khóc, hai mắt sưng đỏ, giờ anh lôi vật kia ra khiến cô không hiểu nhìn anh, ánh mặt phong tình mê người của cô khiến cho anh hài lòng mỉm cười.
Cho dù có tìm từ đầu đến chân, tìm từ trong ra ngoài, thì anh cũng không tìm được lý do nào khiến anh có thể yêu thích cô đến như vậy, nhưng anh lại không thấy chán cô, càng muốn có được cô, làm sao cũng không thể dập tắt được ngọn lửa dục vọng trong lòng của anh, cho dù ăn hoài cũng không thấy no.
Thường Trữ Viễn rót một ly rượu vang cho cô, kéo cô đi tới bên giường. anh ngồi ở mép giường, để cô ngồi lên đùi của anh, đưa lưng về phía anh, kéo hai chân của cô ra giắt trên đùi của anh, dưới mông của cô chỉ có một lớp ren thật mỏng, hiện tại đang đè lên vật cứng của anh.
“Ai… !!! Sao lại không uống đi?” Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào vành tai cô, khiến hai tay của cô run rẩy, thiếu chút nữa làm đổ ly rượu lên mặt đất.