Hạ Noãn còn lý trí hơn. Tất Phương là ai, Mạn Ny hiểu biết hơn ai hết. Cô không bình thường giống như Tân Hạ Noãn mà tự cho mình ảo tưởng về chữ “Nếu”, như vậy ít nhất không để cho mình bị thương tổn, nhưng cuối cùng vẫn là người ôm tuyệt vọng mà khổ sở.
Tân Hạ Noãn thấy tình trạng này của Mạn Ny mà chỉ có thể than thầm, cần gì. . . . . .
Cần gì phải cùng một chỗ? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì yêu nên khó xa nhau, cho dù tuyệt vọng cũng muốn cùng một chỗ thôi? Tân Hạ Noãn cười chua xót. Đúng vậy, cho dù tuyệt vọng đến đâu thì cũng muốn ở cùng một chỗ, đây chính là tình yêu.
Tân Hạ Noãn đứng dậy rót ly nước ấm cho Mạn Ny. Vừa đưa ly nước cho cô bạn, bỗng nhiên chuông cửa nhà vang lên. Tân Hạ Noãn chuẩn bị giúp bạn mình đi mở cửa, nhìn qua lỗ nhỏ thì thấy, nguy, Tất Phương đến đây! !
Kỳ thật Tân Hạ Noãn chán ghét Tất Phương bao nhiêu thì Tất Phương cũng chán ghét Tân Hạ Noãn bấy nhiêu. Anh vẫn cho rằng Mạn Ny rời đi là bởi vì Tân Hạ Noãn giật dây. Tân Hạ Noãn cảm thấy bây giờ xuất hiện ở trước mặt Tất Phương thì khẳng định có một cơn tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu).
Cô nhảy đến trước mặt Mạn Ny, khoa tay múa chân căng thẳng cực kỳ “Là Tất Phương!”
Mạn Ny nhăn mặt “Làm sao anh ấy đến đây? Không phải đã bảo cho tớ đóng cửa suy nghĩ một đêm sao?” Hiển nhiên Mạn Ny cũng không muốn Tân Hạ Noãn chạm mặt Tất Phương. Hai người này mà gặp nhau thì nhất định sẽ “tóe lửa”, cô can ngăn không được.
Tân Hạ Noãn được Mạn Ny giấu ở phòng ngủ. Mạn Ny chỉnh đốn lại tâm tình của mình rồi mới ra mở cửa. Cửa vừa mở ra, mặt Tất Phương so với Trương Phi còn đen hơn không hé răng một tiếng đi vào ngồi lên sô pha.
Mạn Ny hỏi: “Không phải anh đã cho tôi đóng cửa tự suy nghĩ một tối sao? Tất tổng?” Cô trước sau như một không chút để ý, coi đó chỉ là một người không quan trọng.
Tất Phương tựa hồ cũng không quan tâm vẻ lạnh nhạt của Mạn Ny, mà đĩnh đặc lấy từ túi áo ra một cái hộp màu đỏ rồi mở ra đưa cho Mạn Ny. Bên trong có một cái nhẫn với viên kim cương rất to, trông rất chói mắt. Mạn Ny nhẹ nhàng tiếp nhận rồi bĩu môi cười “Nhẫn kim cương này lớn hơn so với trước kia.” Cô không có ý muốn nhận. Trước kia Tất Phương tặng cái gì, cô nhận cái đó. Hiện giờ, cô không có hứng thú nữa.
“Chúng ta kết hôn đi.” Tất Phương chăm chú nhìn cô.
Lời của anh rõ ràng làm cho Mạn Ny trố mắt . Tân Hạ Noãn nấp sát ở phía sau cửa, nghe thấy Tất Phương vừa nói như vậy lập tức trừng lớn mắt. Không phải đâu, ngựa đực đổi tính sao? Mạn Ny cẩn thận nhìn vẻ mặt Tất Phương. Lúc này, cô không có sức vén mây thấy ánh trăng, thật là mê muội như đi trong sương mù.
“Lý do.” Mạn Ny chỉ muốn biết nguyên nhân của việc này.
“Lý do? Em đi theo tên đàn ông khác, anh không muốn.” Tất Phương nói rất không tự nhiên, giống như không thật cam lòng nói lời này.
“. . . . . .” Mạn Ny không nói lời nào.
Ngay cả Tân Hạ Noãn ở phía sau cánh cửa trên mặt cũng hiện mấy vết nhăn. Thổ lộ thì thổ lộ, làm gì nói chuyện mà gượng gạo như vậy? Nào có ai cầu hôn như vậy . . . . . . Có điều là Lục Tử Ngân cũng không hơn hắn là bao. Tân Hạ Noãn tưởng tượng như vậy thì bỗng nhiên cảm thấy nước mắt ướt đẫm cả khuôn mặt. Cô và Mạn Ny cùng chịu một bi kịch, không có cảnh tượng cầu hôn lãng mạn.
So với Tân Hạ Noãn thì Mạn Ny có khí phách hơn, không hề vui mừng hớn hở đòi hỏi gì mà là cười lạnh “Anh và những người đàn bà khác ở cùng một chỗ, anh cho rằng tôi liền đồng ý?” Cô biết khi nói những lời không đạo lý này, lúc trước cùng Tất Phương ở chung một chỗ cô cũng chỉ là một trong số những tình nhân của anh ta, hai người sớm đã có giao ước trước đó. Nhưng mà đàn bà chính là như vậy, nếu có nhan sắc thì sẽ mở phường nhuộm, quản nhiều làm chi! ?
Tất Phương thì hiển nhiên đã sớm đoán trước yếu điểm của cô gái này nên cười khẽ “Em ngoại trừ gả cho anh thì còn ai vào đây nữa?”
Lời nói này. . . . . .
Trên mặt Tân Hạ Noãn lại thêm vài nếp nhăn, như thế nào mà cách làm khác với cùng Lục Tử Ngân nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu?
Mạn Ny sắc mặt trắng nhợt, không thèm nói thêm gì nữa. Cả nhà cô đều biết chuyện của cô, mọi người khẳng định không có người nào muốn cưới cô. Nếu là vì tính tình õng ẹo mà không lấy chồng thì tương lai của cô đáng lo, cũng thành tự ngược đãi mình. Nếu là nhận lời cầu hôn thì cô lại cảm thấy mình chịu ấm ức! Tóm lại, cô rất mâu thuẫn .
Tân Hạ Noãn thở dài, hiện tại đàn ông luôn mắc lỗi như vậy!
Tất Phương bỗng nhiên nói thêm một câu “Sau khi kết hôn anh sẽ không tìm đàn bà khác .”
Mạn Ny bĩu môi buồn bã nhìn anh. Thấy thế Tất Phương lại nói: “Nếu anh tìm đàn bà khác, anh liền … làm cho anh đoạn tử tuyệt tôn, như thế nào?”
“Vì sao không trực tiếp thiến đi?” Mạn Ny nhướng mắt. Trong lòng Tân Hạ Noãn cũng nghĩ như vậy , thiến không phải là càng tốt hơn sao?
“Thiến anh, em còn có thể hạnh phúc sao?” Tất Phương đồng thời nhướn mày . . . . . .
Tân Hạ Noãn ngã ngửa . . . . . . Tên Tất Phương này làm sao lại cùng Lục Tử Ngân hát khúc điệu khác nhau mà diễn hay như nhau? Mạn Ny nhịn không được nở nụ cười “Em phục anh .” Sau đó, Tân Hạ Noãn liền nghe được âm thanh va chạm.
Hả? Bên ngoài bắt đầu đánh nhau ? Tân Hạ Noãn đang buồn bực . Bỗng nhiên cửa bị dùng sức đẩy ra, đập vào mũi làm Tân Hạ Noãn đau gần chết. Cô vừa xoa mũi, vừa mới chuẩn bị kêu oan, bỗng nhiên bị đôi nam nữ phóng đãng trước mắt dọa cho choáng váng. Mạn Ny quàng chân quanh eo lưng Tất Phương, Tất Phương thì đang sờ soạng Mạn Ny phát ra tiếng meo meo. . . . . .
-_-||| Hoàn toàn không để ý vẫn còn Tân Hạ Noãn sau cửa. Tân Hạ Noãn xoa trán, trong lòng tự lý giải. Tất nhiên Mạn Ny đã quên cô trốn ở trong phòng ngủ nên biểu diễn cảnh cấp A cho cô xem đây?
Cô nhẹ giọng ho khan “Hai vị diễn viên chính, tớ đi về trước .”
Hai người dừng lại, cùng nhau quay đầu. Tất Phương nhìn thấy Tân Hạ Noãn vừa mới chuẩn bị lên tiếng thì đầu lại bị Mạn Ny xoay lại, giữ chặt rồi mãnh liệt hôn đến không thở được, còn tay kia thì làm động tác “Vẫy tay” với Tân Hạ Noãn.
Tân Hạ Noãn ỉu xìu chạy ra khỏi nhà Mạn Ny .
Cái gì chứ, không phải chỉ là động tình thôi, cô cũng có thể động tình mà. Trong lòng Tân Hạ Noãn không ngừng tự nhủ. Cô đi xuống lầu, chuẩn bị ra đường cái gọi xe thì bỗng nhiên một chiếc xe hơi quen thuộc chạy tới chỗ cô. Lục Tử Ngân từ trên xe bước xuống, sờ sờ đầu của cô “So với anh tưởng tượng thì nhanh hơn nhiều.”
Tân Hạ Noãn lập tức nghĩ đến hai vị nhân sĩ phóng đãng trong nhà trên, lại nhìn nhìn đàn ông ngon lành như trái đào trước mắt. Nhìn lên trời lúc này tối đen như mực, giờ giấc cũng không còn sớm. Xe của Lục Tử Ngân đỗ ở chỗ tương đối kín đáo, cô dường như hạ quyết tâm “Anh yêu, chúng ta đi xuống hàng ghế phía sau tâm sự đi.”
Lục Tử Ngân có vẻ nghi hoặc nhưng vẫn đi theo Tân Hạ Noãn vào ghế sau . . . . . . ( XX: phải lên tiếng thôi, anh giả khờ thì có…ai mà không hiểu chứ!)
“Này, em làm gì đó!” Trong xe truyền đến tiếng rên rĩ của tên đàn ông nào đó bị giật mình. Xe bắt đầu rung chuyển dữ dội tựa hồ bên trong đang tiến hành cuộc vật lộn đọ sức?
“Em cũng quá to gan đi .” Người nào đó dở khóc dở cười.
“Anh yêu em.” Bóng dáng hai người ở trong xe như ẩn như hiện, người đàn ông nào đó nhẹ nhàng thì thầm.
Hết Bạn vừa đọc xong truyện Cả Cuộc Đời Này Dành Tặng Cho Em tại website: WWW.ThichTruyen.VN. Website đọc truyện online thích hợp trên mọi thiết bị và mọi hệ điều hành.
ThichTruyen.VN duyệt tốt nhất trên các trình duyệt Chrome, Firefox, Opera Mini, UC Browser, Safari
Với hơn 40 nghìn đầu truyện, đa dạng về thể loại, phong phú về nội dung hi vọng ThichTruyen.VN sẽ làm thỏa mãn nhu cầu thích đọc truyện của bạn :)
Hãy ghé thăm ThichTruyen.VN thường xuyên các bạn nhé !