ủa các cô đòi giá quá cao, cao quá dự kiến của chúng tôi, cao hơn cả đánh giá thị trường của chúng tôi. Nhưng, không có kếp hoạch thu mua lần nào lại có thể tiến hành thuận lợi được, luôn có những sự cố ngoài mong muốn, nhưng tổng thể kế hoạch thu mua của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc chưa bao giờ thất bại cả.
Mạch Khiết khẽ đẩy cốc café Latte mà anh ta bê đến:
- Xin lỗi, tôi có thói quen nghề nghiệp, làm việc gì thì cần phải làm tốt công việc đó. Lúc ăn trưa tôi không bao giờ uống café, chỉ uống sữa tươi, đây là thói quen của tôi. Tôi tạm thời không muốn phá vỡ thói quen của mình. Cảm ơn anh, tạm biệt!
Cô nho nhã đứng dậy, gật đầu lịch sự chào Mark, quay người bước đi.
Cô cảm thấy mình thực sự như đang mộng du, thật không ngờ từ chối một công việc có mức lương cao như vậy. Mặc dù sếp của M Beautiful đối xử với mình cũng chẳng phải đặc biệt hậu ái nhưng M Beautiful chính là công việc đầu tiên của cô, cô rất có tình cảm với công việc này, cũng cố chấp như với tình yêu đầu tiên của cô vậy, cô không thể cho phép mình phản bội. Cho dù sông lớn cuối cùng cũng sẽ chảy về biển Đông, nhưng hiện giờ cô chỉ toàn tâm toàn ý làm tròn trách nhiệm công việc của mình, hết lòng trung thành.
Đẩy cánh cửa quay tròn của nhà hàng đồ Tây, ánh nắng chói chang khiến cô thấy hơi hoa mắt, cô chậm rãi bước ra ngoài, nhìn thấy Lâm Mạnh đang đứng ở phía bên ngoài cửa sổ.
Mạch Khiết hơi giật mình, nhưng Lâm Mạnh chính là người mình có thể tin tưởng được, nếu là người khác thì đúng là phiền phức, sẽ cho rằng mình đang lén lút bàn bạc với Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc!
Cô chỉ giải thích sơ qua với Lâm Mạnh:
- Thật không ngờ lại gặp tổng giám chế của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc ở đây.
Lâm Mạnh nói:
- Có lúc em cũng như vậy, cứ vô tình gặp phải người mình muốn né tránh.
Mạch Khiết mỉm cười thân thiện với cô, trên người cô gái này toát lên tính cách điềm tĩnh không phù hợp với độ tuổi của cô, cô rất thích, dường như nhìn thấy mình mấy năm trước.
Buổi chiều, khi kiểm tra chế bản của nhân viên mỹ thuật, có một người đồng nghiệp bước đến:
- Tổng biên tập Mạch…
- Có chuyện gì vậy?
Người nhân viên đó thì thầm mấy câu bên tai cô.
Sắc mặt Bạch Khiết thay đổi đột ngột, vội lao đến trước máy vi tính, mở màn hình, quả nhiên ở trên một trang web nào đó nhìn thấy bài viết chuyên đề của Kha Đậu “Nếu như nữ giới hiện đại đều bó chân” số lượng nhấp chuột và forward đã lên đến con số khiến người ta hoa mắt chóng mặt, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là khi bài viết này đăng báo thì gần như không còn chút giá trị nào nữa.
Phổi Mạch Khiết gần như nổ tung, Kha Đậu sao có thể như vậy được, sao có thể không tuân thủ theo hợp đồng chứ? Hợp đồng quy định là tất cả các bài viết của anh bắt buộc lần đầu đăng tải duy nhât ở M Beautiful. Cô ấn số máy của Kha Đậu nhưng âm thanh truyền tới là “số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy”.
Mạch Khiết bực bội bỏ điện thoại xuống, nghĩ một lát, ấn số máy nội bộ gọi Lý Mộng Long vào.
Cô chỉ vào bài viết ở trên máy vi tính:
- Chuyên đề của Kha Đậu còn chưa đăng, tại sao lại xuất hiện file điện tử trên internet?
Lý Mộng Long lắc đầu:
- Việc này sao mà tôi biết được?
- Anh không biết? Chuyên đề của Kha Đậu đều là anh theo dõi, sự việc lần này anh không cần giải thích với tôi sao?
- Tôi chẳng có gì để giải thích cả. – Anh nhìn thẳng vào Mạch Khiết – Không phải là cô cho rằng là tôi làm đấy chứ?
- Nói thực, tôi đúng là đang nghi ngờ như vậy. Anh và người của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc có quen biết nhau không?
Khoé môi anh tạo thành nụ cười bất lực chua chát:
- Việc này thì có liên quan gì đến Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc? Có phải là thần kinh của cô quá căng thẳng hay không?
Mạch Khiết cười nhạt:
- Anh đừng có giả vờ ra vẻ vô tội với tôi, tôi không phải là con ngốc. Hôm đó ở trong cầu thang máy, Mark, nhân viên cao cấp của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc đã trực tiếp yêu cầu được nói chuyện riêng với tôi trước mặt anh. Tại sao anh ta lại không hề bận tâm đến việc anh cũng có mặt ở đó?
Lý Mộng Long so so vai:
- Rất đơn giản, tôi là một nhân viên tiểu tốt, anh ta hoàn toàn có thể bỏ qua, hơn nữa anh ta thật không ngờ ai lại có thể từ chối lời mời của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc. Tư duy logic của phụ nữ đôi khi rất kỳ quặc, một khi nhìn thấy một người đàn ông nào đó không thuận mắt thì nhìn thấy tất cả hành vi của anh ta đều không thuận mắt.
Mạch Khiết thực sự vô cùng tức giận:
- Chuyên đề này bây giờ đã thực sự phải bỏ đi rồi, anh nói phải làm thế nào? Tôi vốn không thể liên hệ được với anh ta.
- Tôi đã bàn giao xong nhiệm vụ công việc của kỳ này, bản thảo sao lại bị post lên mạng thì không phải là trách nhiệm tôi cần phải gánh vác, lúc tôi đưa bản thao cho cô thì ở trên mạng vẫn chưa có. Tổng biên tập Mạch, liệu có phải là cô nên tìm nguyên nhân từ chính mình không?
Nói xong câu này, anh gật gật đầu, chậm rãi bước ra ngoài.
Mạch Khiết ngẩn cả người, một mặt bị làm cho kích động vì thái độ ngạo mạn của Lý Mộng Long, một mặt lời nói của anh ta cũng nhắc nhở mình – bản thảo rốt cuộc đã bị tiết lộ như thế nào? Nếu như Kha Đậu không post lên mạng, vậy thì người nắm giữ bản thảo duy nhất chính là mình, lẽ nào có người mở máy vi tính của mình. Mặc dù vi tính của mình có cài password, nhưng những cao thủ sẽ không bị cản trở bởi password.
Không, không đâu. Vấn đề chắc chắn là xuất phát từ phía Kha Đậu. Anh chàng này đã không hề có nguyên tắc đối với vấn đề phụ nữ, trong công việc chắc chắn cũng như vậy.