Lục Tiểu Nhạc tức giận đến muốn chết đi được, giơ chân lên đá một cú vào cửa phòng tắm.
“Bịch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra. Trác Hàng ở bên ngoài bị giật mình hoảng sợ, tờ giấy đang cầm trong tay rơi xuống đất.
Thời gian như ngưng đọng…
Nếu như dùng lời thoại kinh điển trên phim điện ảnh để hình dung tâm tình Lục Tiểu Nhạc lúc ấy, có thể nói như thế này: “Đã từng có một bộ quần áo sạch sẽ ở trước mặt tôi, nhưng tôi quên cầm, mãi đến khi mất đi mới hối không kịp; trong cuộc sống đau khổ nhất cũng chỉ như thế này mà thôi. Nếu như ông trời cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi nhất định sẽ không đạp cửa xông ra, nếu như nhất định phải đạp, tôi nhất định sẽ… quấn khăn tắm trước khi đạp!!!”
Nhưng mà trên đời này lấy đâu ra vị thuốc chữa được bệnh hối hận? Mặc dù Lục Tiểu Nhạc trong lòng vạn phần không muốn nhưng cũng không thể thay đổi được chuyện: cô đã bị Trác Hàng nhìn thấy hết!
Buổi tối lúc ăn cơm, Trác Hàng thực sự không chịu nổi Tiểu Nhạc nhìn mình với ánh mắt muốn giết người, cho nên rốt cuộc phải mở miệng, phá tan bầu không khí im lặng bao trùm hai người suốt ba giờ đồng hồ: “Em đừng có mà làm như sắp chết đến nơi như vậy, anh không thấy gì hết!”
“Anh lừa người!” Lục Tiểu Nhạc tức giận hét lên, “Mắt anh mở to như vậy, còn nói không thấy được gì! Rõ ràng là anh thấy anh thấy anh thấy!!!!”
Trác Hàng nghe Tiểu Nhạc hét mà muốn điếc lỗ tai, đành thỏa hiệp: “Được rồi, anh thấy, được chưa?”
Không ngờ Lục Tiểu Nhạc càng kích động: “Vô lại! Nhìn thấy mà anh còn nói ra được, còn dám nói còn dám nói….”
“Ơ, em đừng có làm loạn lên nữa được không?” Trác Hàng thật đúng là phải chịu thua: “Anh nói nhìn thấy thì bị em mắng, nói không nhìn thấy cũng bị mắng, rốt cuộc em muốn thế nào?”
“Tôi…” Lục Tiểu Nhạc nghẹn lời, không trả lời được. Kỳ thực Tiểu Nhạc cũng không biết nên nói sao bây giờ, cô chỉ cảm thấy lúc này trong lòng vô cùng khó chịu, vô cùng phiền muộn, rất muốn chửi mắng Trác Hàng một trận, nhưng mắng thế nào cũng vẫn bực bội, mắng thế nào cũng vẫn phiền muộn, dù mắng cũng không thể thay đổi được chuyện bản thân mình bị hắn nhìn thấy hết.