“Không được!” Lí Thu Nghi kiên trì nói:” Ở tiệc đính hôn là được tổ chức ngay tại nhà chúng ta, ăn mặc bình thường một chút cũng không việc gì dù sao cũng đều là người nhà mình, nhưng ngày kết hôn của con là ở Đài Bắc, mẹ nhất định không thể để cho ngươi mất mặt, nếu không làm người ta khinh thường thì làm sao bây giờ?”
“Làm gì có nghiêm trọng như vậy, mẹ thực nghĩ loạn a!”
Mẹ con cùng nhau trò chuyện, Hà Tĩnh Đình nhìn lên đồng hồ đã chỉ mười một giờ, mẹ quả thật là hưng phấn quá, bình thường tiết kiệm bằng chết, hôm nay cư nhiên gọi điện thoại đường dài lâu như vậy. “Được rồi, mẹ, người buổi sáng năm giờ phải dậy, con sợ mẹ ngủ không đủ.”
“A a~~” Lí Thu Nghi ngáp một cái, ủ rũ nhưng vẫn có phần rất vui sướng. “Được rồi, mẹ ngủ tiếp đây, con cũng sớm đi ngỉ ngơ một chút”.
“Ân, con sẽ gọi điện lại cho mẹ sau”.
Ngắt điện thoại, Hà Tĩnh Đình nằm trên giường, trong lúc nhất thời không thể nói rõ tâm tình gì, mọi người trong nhà vì nàng mà cao hứng, nàng cũng hi vọng chính mính cũng giống như vậy mà cao hứng, nhưng không biết như thế nào để làm, chính là có chút không yên tâm bất an.
Chỉ mong đây chỉ là biến chứng trước hôn nhân, sau hôn nhân sẽ tự động khỏi hẳn.
Nhắm mắt lại, nàng nhịn không được nghĩ tới ba năm trước đây nàng quen biết Từ Bối Nghị như thế nào, vụng trộm yêu thích hắn như thế nào, càng ngày càng gần hắn như thế nào nhưng lại vẫn là có một khoảng cách……
Mười giờ buổi tối, Từ Bối Nghị mở cửa nhà, đây là tòa nhà lớn quảng cáo rùm beng công nghệ quản lý, ra vào cần ba lượt xoát cùng mật mã, còn có cảnh vệ đi tuần tra, đèn điện giám thị phòng ngừa bọn trộm cướp hoặc người lạ xâm nhập.
Thân là tổng giám đốc của Kình Vũ Kim Khống, hắn cần có quyền riêng tư bởi vì mối tình mưa gió ba năm trước đây làm cho giới truyền thông ngắm đến hắn, cũng làm cho cuộc sống của hắn trở nên thần bí, bình thường hắn chỉ ở công ty không hề dự tiệc xã giao, cùng vị hôn thê hẹn hò cũng là ở khách sạn kín đáo hoặc ở chỗ ở của nhau, giảm bớt khả năng có cơ hội truyền ra bên ngoài.
Vào phòng hắn bỏ cặp công sự, bỏ đi tây trang, cà-vạt, áo sơ mi, cũng không tùy tiện vứt bừa bãi mà là chỉnh tề đề đặt trong chiếc giỏ đựng quần áo. Tuy có người giúp việc định kỳ đến quét dọn nhưng bình thường hắn cúng không thích bừa bãi.
Ba tháng sau, nơi này chuẩn bị có nữ chủ nhân vào ở, hắn cùng vị hôn thê Hà Tĩnh Đình, bọn họ sắp kết hôn sinh con cùng nhau sống cả đời.
Hắn không hối hận vì lựa chọn này, trên thực tế trong thâm tâm hắn đã suy nghĩ kĩ rồi mới quyết định. Tĩnh Đình là một nữ nhân tốt, ba năm trước khi nàng vào công ty hắn đã quan sát rõ ràng, đơn thuần nhu thuận ôn hoàn, thời gian gần đây nàng đã đến chỗ hắn ở, thay hắn giặt quần áo, làm tất cả mọi việc trong nhà tuy rằng hắn có nói đã có người giúp việc không cần nàng phải phiền toái. Nhưng nàng vẫn vui vẻ làm không ngừng, cuối cùng còn nấu một bữa ăn lớn làm cho hắn không thể không giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
Hắn biết nàng thương hắn, điều đó rất rõ ràng. Nhưng mà hắn thực có lỗi, hắn không thể yêu thương nàng hoặc là hắn không thể yêu thêm bất cứ người nào nữa.
Khi còn ở cô nhi viện hắn chỉ có một người bằng hữu, sau này rời đi cô nhi viện cùng cha mẹ nuôi quan hệ cũng như một loại giao dịch. Vợ chồng Từ gia đã đến tuổi về già cần được nghỉ ngơi, hiện tại đã trở về ở tại biệt thự ở quê, hắn một tháng lại đi tìm bọn họ để ăn cơm một lần nói chuyện về tình trạng kinh doanh của công ty cho dù họ đã không còn nghĩa vụ với công ty nữa.
Điểm mấu chốt trí mạng là mối tình trước đã làm khiến cho hắn phong tỏa cửa trái tim không cho bất luận kẻ nào tiến vào, như vậy sẽ không có chia lìa đau đớn nữa.
Vận mệnh do chính mình nắm bắt, hắn quyết định tương lai phải có một gia đình an ổn, sẽ đem con mình cho cha mẹ nuôi chăm sóc đến khi trưởng thành, hắn đem từng bước từng bước một hoàn thành kế hoạch này bất luận kẻ nào cũng không làm được gì để thay đổi ý định này của hắn.
Cởi quần áo, đi tắm rửa, hắn một bên sấy tóc một bên hướng thư phòng đi, còn rất nhiều công việc đang chờ hắn.
Khóe mắt nhìn thẳng, hắn nhìn quyển báo trên bàn ở phòng khách, bình thường hắn chỉ xem chuyên mục tài chính và kinh tế nhưng hôm nay có cái nhan đề báo hấp dẫn tầm mắt hắn.
Hắn cầm tờ báo lên, trên đó là ảnh chụp chung của hắn cùng Nhan Tư Gia, ở giữa còn còn đễ một chỗ trống, tiêu đề là:” Bạn trai cũ quyết định kết hôn, cô dâu không phải nàng, Nhan Tư Gia nói chúc phúc, chính mình sống rất tốt.”. Hắn lần nữa nhìn kĩ lại, bài báo trừ bỏ việc Nhan Tư Gia trả lời chuyện này còn tuyên truyền chính mình mới khai trương một spa Sức Sống quán, một bộ không có tình yêu cũng có sự nghiệp kiên cường.
Hắn quen biết Nhan Tư Gia từ ba năm trước, nàng là một nữ tử xinh đẹp tài tình, xuất thân gia đình thương nhân giàu có. Cho dù không có việc gì chỉ cần làm một cái thiên kim đại tiểu thư cũng không có người chỉ trích một câu nhưng nàng lại không làm vậy. Nàng thích làm nữ vương, hơn nữa còn là một nữ vương được mọi người kính trọng và yêu mến.
Vì thế nên nàng chụp quảng cáo, tham dự các bữa tiệc xa hoa, tự nghĩ trang phục tốt đẹp nhất cho mình, chu toàn cho rất nhiều người theo đuổi mình lúc đó, hưởng thụ cảm giác thích thú khi trở thành nữ vương, cuối cùng nàng chọn trúng Từ Bối Nghị. Một người tuy rằng không dụng tâm theo đuổi nàng lại là đối tượng khiến nàng mãi không thể quên.
Nàng có thể xem như là mối tình đầu của Từ BồiNghị, bên cạnh hắn rất nhiều nữ nhân ong bướm mà nàng giống như tia chớp lóe sáng trên bầu trời đêm làm hắn rung động, làm cho hắn yêu nàng sâu sắc muốn cùng nàng kết hôn. Bất đắc dĩ vì công việc quá bận, nàng bề ngoài vẫn tỏ ra quan tâm một mình hắn, nhưng cuối cùng hắn phát hiện ra nàng sau lưng hắn quan hệ với bạn đồng học của hắn. Vì thế mối tình của bọn họ hết thảy đều xong.
Chính hắn nổi tiếng không phân cao thấp, nhưng Nhan Tư Gia lại thông báo cho truyền thông hai người kết giao rồi lại chia tay đều gây ra sự chú ý cao của mọi người, cũng bởi vậy làm cho hắn thừa nhận rất nhiều áp lực.
Mà nay hắn đã ba mươi tuổi cũng là lúc nên lập gia đình, hắn tìm một người có xuất thân bình thường, một nữ nhân ôn nhu đơn thuần, lời thề không cho lịch sử tái diễn lần nữa.Hắn thầm nghĩ sẽ trải qua một cuộc sống bình tĩnh, những nhân tố gây ra hỗn loạn đểu phải bài trừ bao gồm cả tình yêu, thứ sẽ chỉ làm cho con người ta điên cuồng.
Linh~~linh linh~~
Buông tờ báo, di động bỗng nhiên vang lên, nhưng hắn nghĩ rằng hẳn không phải vị hôn thê gọi đến, nàng sẽ không như vậy đêm khuya còn quấy rầy hắn, nàng luôn rất ngoan.
Nhìn thấy điện thoại báo hiện lên hai chữ “Tư Gia”, hắn chần chờ tim đập cũng nhanh hơn, tùy ý để di động vang hơn mười chuông rồi sau đó trở về yên tĩnh.
Hắn tự nói với bản thân mình làm như vậy là đúng nhưng vẫn khiến cho hắn tiếp tục nhớ lại chuyện trước kia, đã qua lâu như vậy rồi hắn còn tưởng rằng tâm của chính mình chỉ như nước chảy nhưng đêm nay chỉ bời vì điện thoại vừa gọi đến mà dao động.
Sớm nên đêm xóa số điện thoại của Nhan Tư Gia, vì sao còn lưu đến hôm nay?
Hắn đã có Hà Tĩnh Đình, nàng là một nữ nhân rất nhu tình, hắn không thương nàng đã đủ tàn nhẫn với nàng rồi ít nhất sẽ đối với nàng luôn trung thành.
Đừng quên cái loại đau này, hắn không thể chỉ cần cầu người khác lại đối chính mình khoan dung.
Vì thế hắn cầm di động dứt khoát kiên quyết xóa đi số đó không nên lưu giữ lại nữa. Cảm giác nhẹ nhàng thở ra.
Ba thàng sau sẽ kết hôn, hắn tin tưởng mình mình sẽ làm được từng bước, có được lý tưởng chuyên tâm cùng gia đình.
Hiện tại nghĩ mọi chuyện hết thảy đã xong, đêm đó hắn lại mơ thấy rất nhiều chuyện cũ, trừ bỏ từ trước đến nay không đi còn dây dưa không ngừng…..
Ba năm trước đây, Từ Bồi Nghị hai mươi bẩy tuổi, vừa mới thăng lên chức vị tổng giám đốc, hắn là người làm việc khác người. Đối mặt với sự chúc mừng của các giới, truyền thông chú ý hắn đề xử lý lạnh lùng nhưng trong mắt lúc đó vẫn có một tia hăng hái.
Hắn là đứa trẻ bị vứt bỏ, không biết cha mẹ thân sinh ra mình là ai, ở cô nhi viện kia mười hai năm làm cho hắn học cách sống nhẫn nại cùng trầm mặc, đối với cha mẹ nuôi sau này đã giúp hắn rất lớn.
Hắn đã không để cha mẹ nuôi của mình thất vọng chờ mong, mười lăm năm này đã cho hắn sự giáo dục, vật chất cùng cơ hội tốt nhất, làm cho hắn từ một cô nhi hai bàn tay trắng biến thành người cai quản xí nghiệp của gia đình.
Mà nay hắn cùng cô nhi viện cũ chỉ còn quan hệ duy nhất chính là viện trưởng mới Lưu Trọng Dương, hai người đều xấp xỉ tuổi nhau, cùng lớn lên ở cô nhi viện rồi được nhận nuôi.
Nếu nói Từ Bồi Nghị là đêm đen thì Lưu Trọng Dương là ban ngày, luôn có khuôn mặt tười cười đón mọi người, hắn cũng tự hỏi tại sao hai người lại trở thành bằng hữu của nhau. Lưu Trọng Dương luôn viết thư, gọi điện đến cho hắn nhưng hắn lại một chút cũng không cảm thấy chán ghét.
Làm việc nhiều năm, đối với cuộc sống tình cảm thường ngày với Từ Bồi Nghị chỉ như tờ giấy trắng. Thứ nhất hắn là một người tâm cao khí ngạo, không tiếp thu vì không có ai xứng đôi với hắn, thứ hai hắn thực sự quá bận không có nữ nhân nào có thể chịu đựng được sự vắng vẻ cô đơn lâu dài.
Quen biết Nhan Tư Gia là ở một bữa tiệc dành cho giới thượng lưu, hắn còn nhớ rõ buổi tối hôm đó nàng mặc một bộ lễ phục màu đen phối hợp trang sức màu bạc, dáng người cùng dung mạo đều là tiêu chuẩn người mẫu, còn có đầu óc tính toán khôn khéo.
Nhan sắc của nàng mang theo một loại xâm lược, uy lực cường hãn khiến cho người ta khó có thể chống đỡ. Hắn mặc dù không muốn quỳ gối dưới váy của nàng nhưng cũng không khỏi đối với nàng lưu lại ấn tượng sâu sắc.
“Tổng giám đốc Từ có rảnh đến cửa hàng của tôi tham quan, chúng tôi cũng có thiết kế trang phục nam, tôi rất muốn giúp anh tư vấn về trang phục.” Nhan Tư Gia đem danh thiếp cửa hàng cho hắn đáy mắt cười trong suốt, nàng rốt cục nhìn thấy vị này nổi bật trong đám đông, đúng là danh bất hư truyền có loại cô độc lạnh lùng nhưng lại có lực hấp dẫn cực cao. Một nam nhân hấp dẫn sự chú ý của mọi người, nghe nói hắn đối với nữ nhân không có hứng thú lắm nhưng nàng là Nhan Tư Gia là một nữ tử nổi trội khác người.
“Ân, cảm ơn”. Hắn tiếp nhận danh thiếp, sau tấm danh thiếp của nàng có ghi số điện thoại di động, ý tứ này đối với hắn mà nói là quá rõ ràng nhưng hắn rốt cuộc có muốn hay không đồng ý đi?
Vẫn là để mặc theo tự nhiên đi.
Từ Bồi Nghị vừa đảm nhiệm chức tổng giám đốc, việc xã giao cũng không thể không tiếp nhận, có lẽ là trùng hợp mà cũng có lẽ là cố ý hắn lại cùng Nhan Tư Gia có nhiều cơ hội tiếp xúc.
Gặp một lần rồi lại một lần nữa khiến cho hắn rung động, làm cho hắn không thể không thừa nhận hắn đã động tâm với nàng. Vì thế vào một buổi tối tăng ca, hắn liên lạc với nàng lần đầu tiện hẹn hò, đầu tiên là ở trong cửa hàng của nàng mua đồ sau đó đi nhà hàng ăn cơm.
Nguy hiểm là, lần đầu tiên hai người hẹn hò đã bị giới truyền thông chụp hình, những ngày tiếp theo thì đừng nghĩ đến bình tĩnh mặc kệ hắn đến chỗ nào cũng đều có người chờ đón quan tâm. Không sai biệt lắm toàn Đài Loan đều biết tin tức này- họ là một đôi tình