Mặc dù giờ anh rất muốn được ôm cô hôn cô, nhưng, kiên trì một chút, đợi một lát nữa rồi hôn rồi ôm, cũng khó khăn gì?
“Được.” Kính Thành kiên định đáp.
Hinh Dĩnh mỉm cười, nói: “Anh hứa đấy nhé. Chúng ta bắt đầu thôi.” Tận sâu đáy lòng lại cảm thấy có chút hưng phấn.
Cô đổ một chút dầu gội đầu ra tay, rồi hai tay xoa nhẹ, sau đó bôi lên mái tóc ướt của Kính Thành.
Mái tóc anh đen óng mềm mại, có thêm dầu gội đầu, cảm giác càng thêm trơn mượt tinh tế.
Hinh Dĩnh làm theo ý mình, lúc thì nhẹ nhàng ấn, nhẹ nhàng xoa, nhẹ nhàng gãi, nhẹ nhàng vò …
Trên đầu Kính Thành cảm thấy vô cùng thoải mái. Cảm giác thoải mái đó còn lan dọc xuống cả dưới thân người anh.
Hinh Dĩnh đột nhiên nghiêng người, cúi đầu xuống để mũi mình lại gần mái tóc của anh, nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, nói: “Oh, thơm quá đi.” Giọng nói cô mang theo vẻ lười biếng nhàn tản, đong đầy sự quyến rũ.
Do cô đang nghiêng người, nên Kính Thành vừa hay có thể qua chỗ mở phía trên chiếc áo hai dây kia mà nhìn vào.
Đôi ngọc đào trước ngực cô đang nhẹ nhàng nhảy nhót, khiến quả anh đào phía bên trên cũng rung rung theo.
Cổ họng Kính Thành khô rát, kìm nén không được nuốt ực một cái. Trong lòng vô cùng khát vọng được cắn nhẹ vào trái anh đào kia, được mút lên đôi ngọc đào đó.
Thực sự rất muốn.
Cổ họng anh càng cảm thấy khô rát hơn.
Cái câu “không được cử động” chết tiệt.
Hóa ra, nó không hề dễ dàng chút nào.
Thực tế thì, lại vô cùng thống khổ.
Có điều, anh không hề định để cho Hinh Dĩnh biết được. Vì thế, lại tiếp tục bộ dáng làm như chẳng hề có chuyện gì cả.
Hinh Dĩnh hỏi: “Anh còn nhớ lần trước khi em gội đầu cho anh không?”
Kính Thành gật gật đầu. Sao mà không nhớ được chứ?
Hinh Dĩnh nói: “Lúc đó, em không cẩn thận làm xước dưới cằm anh, thấy máu chảy ra, khiến em sợ đến ngây ngốc cả người.”
Kính Thành nói: “Em hôn anh kiểu đó, khiến anh suýt nữa thì không thể chịu nổi rồi.”
Hinh Dĩnh lập tức phản pháo lại nói: “Ai hôn anh? Anh nghĩ hay quá nhỉ. Em lúc đó chỉ hôn lên vết thương của anh, giúp anh cầm máu thôi.”
Kính Thành cười ha ha, không tranh cãi với cô nữa. Hóa ra, cô lại nhớ là như vậy. Thế nhưng, trong trí nhớ của anh, thì cô đã hôn anh. Hơn nữa, dưới nụ hôn đó, cậu nhỏ của anh lập tức dựng đứng lên. May mà, còn có chiếc khăn tắm che đậy.
Hinh Dĩnh giúp Kính Thành gội đầu sạch sẽ, sau đó bôi dầu xả lên, lại tiếp tục mát xa nhẹ nhàng.
Cảm giác thoải mái đến vô cùng. Anh vốn đã có thể cứ thế mà tiếp tục hưởng thụ.
Có điều, nơi mềm mại kia của cô trước sau chỉ cách môi anh có mấy tấc, mấy lần còn vô tình chạm lên môi anh. Mỗi lần chạm vào, đều khiến hơi thở anh nặng nề hơn.
Khát vọng trong lòng Kính Thành càng lúc càng khó khống chế hơn. Anh không kìm nén nổi hỏi: “Thế là được rồi đấy nhỉ?”
Hinh Dĩnh nói: “Trên đầu được rồi. Giờ bắt đầu tắm người nhé.”
Trong lòng Kính Thành than một tiếng. Nhanh lên chút đi, để những thứ này mau mau kết thúc. Anh thực sự rất muốn rất muốn được ôm lấy cô, hôn lên cô, đi vào trong cô …
Hinh Dĩnh bôi sữa tắm lên người Kính Thành.
Sau đó nhẹ nhàng xoa xoa.
Xoa xoa cơ bắp săn chắc của anh, xoa xoa phần tam giác ngược xinh đẹp của anh ( tam giác ngược là phần tính từ hai vai xuống cột sống giữa lưng), còn cố ý dùng đầu ngón tay tỉ mỉ men dọc theo những đường cong trên cơ thể anh …
Lòng bàn tay cô ấm áp, lực dùng nhẹ nhàng mềm mại, khiến những nơi bị đụng chạm trên da như bị đốt cháy.
Tranh thủ lúc Hinh Dĩnh dùng chút công phu giúp anh tắm rửa phía sau lưng, Kính Thành người đầy bọt sữa tắm, rửa cậu nhỏ.
Anh không dám để bàn tay đầy bọt sữa tắm của Hinh Dĩnh giúp anh tắm rửa nơi đó, sợ mình sẽ khó mà khống chế được.
Hinh Dĩnh đứng phía sau lưng Kính Thành, nhìn thấy động tác ở tay anh, không nói gì cả.
Trong lòng thầm nghĩ, thế cũng tốt, không nên nhất thời kích thích anh quá nhiều.
Còn cả, kích thích chính cô quá nhiều nữa.
Thực ra thì, xoa xoa lên bắp thịt săn chắc của anh, Hinh Dĩnh cũng cảm thấy mồm miệng khô rát cả.
Mấy lần đã muốn từ bỏ, cứ thế mà nhào vào trong lòng anh.
Nhưng lại nghĩ chỉ có cơ hội này, vẫn nên cố làm cho xong. Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy tò mò, và cả kích động nữa. Xem xem tiếp theo sẽ như thế nào đây?
Cô nhẹ nhàng giúp Kính Thành tắm rửa những nơi khác.
Kính Thành chỉ cảm thấy toàn thân càng lúc càng rã rời, nơi nào kia lại càng lúc càng cứng lên.
Anh không nhịn thêm được nữa giục: “Xong rồi chứ?”
Hinh Dĩnh nói: “Anh sắp xong rồi.”
Kính Thành nặng nề thở ra một hơi. Kìm nén thực quá khổ sở. Giờ may mà đã nhìn thấy hi vọng.
Hinh Dĩnh giúp Kính Thành xả sạch sẽ, sau đó hôn hôn lên má anh, lớn tiếng tuyên bố: “Xong rồi.”
Trong lòng Kính Thành vô cùng kích động. Có điều, anh vẫn ngoan ngoãn ngồi im tại chỗ, thân người thẳng như cái bút, gương mặt ngẩng lên chờ đợi, tựa như đứa bé trong nhà trẻ, đang đợi được cô giáo phát kẹo cho.
Hinh Dĩnh gần như có chút không kìm được lòng.
Chỉ gần như.
Cô nói: “Anh ngồi đây nhìn em tắm nhé. Em tắm nhanh thôi.”
Gì chứ! Kính Thành lập tức nói: “Để anh giúp em tắm.”
Hinh Dĩnh nói: “Không, anh đã hứa là không cử động rồi mà.”
Kính Thành chau mày nói: “Nhưng, anh cứ tưởng chỉ lúc em giúp anh tắm thôi chứ?”
Hinh Dĩnh nói: “Lúc em tắm, anh cũng không được cử động.”
Kính Thành bất đắc dĩ ngậm miệng lại. Trong lòng thầm nói với chính mình: Cố nhịn thêm chút nữa.
Lúc này, Hinh Dĩnh đứng trước mặt Kính Thành, chiếc áo hai dây mỏng tang xuyên thấu dính trên người cô, thân người lả lướt hiện ra hoàn toàn.
Cô đột nhiên vươn tay lên, cởi chiếc áo hai dây ra.
Đôi ngọc đào lập tức nhảy vọt ra theo. Quả anh đào bên trên còn hơi rung rung. Nước rơi lên trên đó, lập tức nhẹ nhàng chảy dọc theo xuống dưới.
Kính Thành không tự chủ được giơ hai tay lên, nắm lấy đôi ngọc đào kia.
Oh, chúng thực ấm áp, mềm mại, trơn mượt … Kính Thành nhắm mắt lại.
“Ừm ừm.” Hinh Dĩnh ho khẽ, phía sau còn cố cao giọng lên.
Kính Thành mở mắt, thấy Hinh Dĩnh đứng trước mặt mình đang lắc lắc đầu.
Sau đó anh mới nhớ ra, việc mà mình đã hứa làm.
Cái câu “không được cử động” chết tiệt!
Anh bất đắc dĩ lại không nỡ mà thu tay về.
Hinh Dĩnh bắt đầu tắm rửa, rất thong thả mà làm.
Cô bôi sữa tắm lên người, sau đó dùng tay nắm lấy nơi mềm mại trước ngực.
Hê, đấy là của anh! Kính Thành trong lòng hét một tiếng, lập tức hỏi: “Em làm gì đấy?”
Hinh Dĩnh đáp: “Rửa cho sạch, lát nữa còn khao anh cho tốt chứ.” Vừa nói lại vừa xoa nắn, khiến nơi mềm mại kia tràn ra theo từng khe hở của đôi tay.
Trời ơi, Kính Thành cảm thấy mình nuốt nước bọt cũng khó khăn.
Anh không kìm nổi lại lần nữa vươn tay ra, thấy Hinh Dĩnh lắc lắc đầu với mình, chỉ đành ngậm ngùi buông tay xuống.
Hinh Dĩnh vẫn rất tự nhiên tiếp tục.
Nhìn cô tắm rửa, sờ lên từng tấc da thịt trên cơ thể, đối với Kính Thành quả thực là một sự giày vò kinh khủng.
Đặc biệt là lúc cô rửa tới vòng ba, lại còn cố ý dùng tay xoa tròn theo đó một cái.
Kính Thành nhất thời bị sặc.
Thực đúng là quá đáng quá rồi!
Bây giờ, trong lòng anh như có ngọn lửa bùng cháy dữ dội, vô cùng khát vọng được hôn cô, chạm vào cô, khiến toàn thân từ trên xuống dưới đau đớn khôn tả.
Anh hỏi Hinh Dĩnh: “Em có thể nhanh lên chút được không?”
Hinh Dĩnh hỏi: “Nhanh chút để làm gì? Anh vội lắm sao?”
Trong lòng Kính Thành như đang bị mèo cào, đúng là bị móng vuốt của con mèo Hinh Dĩnh cào vào.
Có điều, anh vẫn không chịu thừa nhận bản thân đang cảm thấy bi thảm ra sao.
Chỉ cố an ủi chính mình, nhanh thôi, anh sẽ đem cơ thể này chôn vùi vào trong cô.